ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 211

được làn sương quấn quanh giữa bình minh, ánh mặt trời như dòng nước
chảy, gió thổi lá cây vang rào rạt.

Sau khi vào phòng, Hà Chí Bân bật điều hòa, cởi chiếc áo khoác da,

nhìn lướt căn phòng, rồi đi vào toilet. Rửa tay xong đi ra, Chung Đình còn
đứng bên cửa sổ. Mái tóc ngắn mềm mại của cô được ánh mặt trời làm nổi
bật trông có phần ố vàng. Không chỉ mái tóc cô, mà còn có bờ vai cô, tấm
rèm cửa bằng voan mỏng được kéo sang một bên cũng được phủ một tầng
sắc thái mịt mờ.

Không chờ anh có phản ứng gì, cô đã nghe thấy tiếng động, xoay

người, cắt đứt liên tưởng của anh.

"Nghỉ một lát đi, tí nữa ăn cơm."

Hà Chí Bân tiện tay ném quần áo trên giường sang một bên, bật tivi,

nằm dựa vào đầu giường. Tivi căn bản không bắt được mấy đài, bấm mấy
lượt, cứ mãi lòng vòng giữa mấy đài đó.

Điện thoại Chung Đình đổ chuông, cô nói mấy câu rồi ra ngoài nghe.

Nói chuyện điện thoại xong đi vào, tivi đang phát quảng cáo. Trong vòng
mấy phút, trên giường, Hà Chí Bân đã ngủ thiếp đi.

Sáng nay họ xuất phát lúc bảy giờ, trái giờ làm việc và nghỉ ngơi của

anh. Lấy cái điều khiển trong tay anh ra, Chung Đình tắt tivi, kéo rèm cửa
hai lớp lại.

Căn phòng tối hẳn ngay lập tức, bên trong có cảm giác hỗn loạn không

phân biệt được ngày và đêm. Thất thần đứng hai giây, Chung Đình ngồi
xuống chiếc ghế sofa đơn bên giường, châm điếu thuốc. Đại não trống rỗng
nhìn tấm rèm cửa in bóng cây một hồi, cô nhìn giờ trên di động, rồi nhìn về
phía người đàn ông trên giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.