ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 254

Xoay người nằm nghiêng, cô giơ tay lên. Ánh đèn xuyên qua tờ giấy ố

vàng, những dòng chữ ở mặt sau nhẹ nhàng chồng lên mặt trước, như
những lời thổ lộ dày đặc.

Đầu ngón tay mảnh khảnh vuốt qua từng nét chữ, khuôn mặt hư ảo

như giấc mộng ấy hiện ra trước mắt.

Là chị sao?

Nhìn mãi, hàng lệ trượt xuống trên mặt cô.

Đêm nay, nhóm lão Vạn, Hồ Kiều đêm khuya mới về đến khách sạn.

Vết thương của hai người không có gì đáng ngại, nhưng lão Vạn kéo Hồ
Kiều ra ngoài xoa dịu hơn hai tiếng. Sau khi về, anh ta lại kêu Hà Chí Bân
ra hành lang trò chuyện vài câu.

Chung Đình không biết họ nói chuyện bao lâu, khi Hà Chí Bân về, cô

đã thiêm thiếp ngủ.

Sáng sớm mơ màng thức dậy, trong toilet có tiếng nước chảy rửa mặt.

Trong phòng ánh nắng ban mai dìu dịu, người đàn ông ở trần đi ra,

mặc áo sơ mi ở bên cửa sổ. Khi quay đầu thấy cô dậy rồi, anh vừa cài nút
vừa hỏi cô muốn ăn gì.

Ở trung tâm thành phố ăn sáng xong, họ trực tiếp rời khỏi, như thể

không có chuyện gì xảy ra.

Lái xe chưa đến hai tiếng, về đến nhà, Hà Chí Bân tiện đường đến

tiệm lấy đồ. Chung Đình ngồi chờ trên xe, nhìn thấy Cao Dương theo anh
đi ra, đứng nói chuyện trước cửa tiệm.

Qua cửa kính xe, chú ý thấy Chung Đình ngồi trong xe, Cao Dương

chào cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.