ĐOÀN TRƯỞNG Ở TRÊN CAO - Trang 308

Như vậy gia đình này thì sao? Ba mẹ đã hơn sáu mươi rồi. Anh, anh rốt
cuộc có biết hay không?”

Nước mắt mơ hồ hết tầm mắt, Diệp Chi chỉ có thể nhìn rõ thân thể

hình dáng của Diệp Khung, nhưng cô không có dời mắt đi mà hung hăng
nhìn chằm chằm Diệp Khung, ngay cả mắt đau cũng không phát giác.

Tối hôm nay, người một nhà họ Diệp ăn cơm tối xong, vốn đang ngồi

ở trên ghế sa lon xem ti vi, Diệp Khung nhận điện thoại nói là bang phái
bọn họ lại đối đầu với bang phái khác đánh nhau muốn Diệp Khung chạy
qua. Chuyện lần này sợ rằng không dễ xử lý, đã chém chết không ít người.

Lúc Diệp Khung nghe điện thoại không cẩn thận nhấn phím loa ngoài,

ba Diệp và mẹ Diệp lại cố ý nhỏ âm lượng ti vi, nên cuộc đối thoại kia nghe
rất rõ ràng.

Một chữ “chết” làm mẹ Diệp sợ hãi hồi lâu cũng chưa có hồi phục lại.

Liều mạng không cho Diệp Khung đi, nhưng Diệp Khung khi nào nghe lời
bà nói, cầm áo khoác lên cố ý đi, hơn nữa còn thuận tay cầm dao gọt trái
cây trên khay trà lên.

Nhất định phải đi, nhất định không thể từ chối, trong nhà nhanh chóng

ầm ĩ, ngay cả ba Diệp rất ít khi nói lần này cũng thực sự tức giận. Thật may
Hoàn Tử đã đi ngủ rồi nên không thấy một màn này.

Diệp Khung giữ vững tư thế tay nắm cửa đứng thẳng nguyên tại chỗ

bất động một hồi lâu mới quay đầu lại nhìn Diệp Chi “Chi Chi, em đừng
khuyên anh, anh đã như vậy, quay đầu không được nữa rồi.”

Anh dừng một lát cố gắng nặn ra nụ cười nhưng chỉ làm da mặt kéo ra

một vẻ mặt quái dị mà khổ sở “Anh đã sớm biết, anh đời này không thể làm
người tốt nữa, em gái là tốt nhất, có gắng chăm sóc tốt cho ba mẹ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.