ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 136

"Khụ...", rõ ràng là một tiếng ho khan, nhưng lại mang theo hàm ý

trách mắng nghiêm khắc.

Tôi không khỏi cảm thấy lo lắng, ngẩng đầu lên đã nhìn thấy gương

mặt tỏ vẻ không đồng ý của viên quan có gương mặt dài và đôi mắt nhỏ.

"Đúng là man di, không hiểu lễ nghi". Gương mặt vị Dư đại nhân cầm

đầu nhóm người lộ ra ý cười, nhưng những lời nói phát ra từ miệng ông ta
lại sắc bén như dao, từng chữ từng chữ khiến người ta chảy máu.

Tôi đứng thẳng người, cảm thấy rất ngạc nhiên.

"Lý đại nhân...". Nỗ Nhĩ Cáp Xích mỉm cười cùng với ánh mắt mang

theo sự không hiểu nhìn về phía viên quan có đôi mắt nhỏ, sau đó như tìm
thấy câu trả lời, lại càng khiến cho tôi cảm thấy khó hiểu.

"Ha ha, Tướng quân đại nhân khách sáo quá, ngài là chính nhị phẩm

Long Hổ Tướng quân được Đại Minh tấn phong, cứ gọi thẳng tên của hạ
quan là được rồi". Tuy nói những lời rất khách sáo, nhưng thần sắc gương
mặt ông ta lại không hề thể hiện chút khiêm tốn nào hết cả, trái lại, cái cảm
giác của người ở trên cao mà ông ta đem lại lại khiến cho người ta cảm
thấy phản cảm.

Không chờ Nỗ Nhĩ Cáp Xích có phản ứng đáp lại, vị Lý đại nhân kia

đã quay sang trừng mắt nhìn tôi. Tôi không hiểu, ông ta hừ một tiếng trách
cứ, khiến cho cả người tôi run lên, có một cảm giác rất quen thuộc chợt ùa
vào trong đầu.

Lúc chính thức bắt đầu đi làm sau khi tốt nghiệp trung học, bản thân

tôi là một nhân viên mới cái gì cũng không biết, ban đầu chỉ toàn làm
những công việc vặt vãnh, sau đó không biết vì sao, đột nhiên lọt vào mắt
xanh của trưởng phòng, lúc có khách hàng trưởng phòng nhất định phải
mang theo tôi đi tiếp khách cùng, cho dù là ăn cơm uống rượu, hay là đi hát
karaoke hay là đi quán bar... Ban đầu tôi rất ngớ ngẩn nên vô cùng tích cực,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.