ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 206

sức mạnh cả người dùng không hết, xem ra lúc tính tình xấu phát tác, ai
cũng không thể tưởng tượng được chuyện gì sẽ xảy ra. Bây giờ trong thành
Phí A Lạp có ai dám chọc ghẹo Đại A Ca? Nỗ Nhĩ Cáp Xích không có mặt
ở Kiến Châu, vị đích trưởng tử này của ông ta có làm gì thì cũng chẳng có
ai dám quản.

Tôi đột nhiên hiểu ra việc mình tìm đến nhà nó nói lý thật đúng là ý

nghĩ viển vông.

Người như thế có thể nói lý được sao?

"Vô sự không đăng tam bảo điện(*), muội thành thật nói thẳng ra cho

tôi, đến nhà tôi, rốt cuộc là có chuyện gì?". Nó uể oải duỗi lưng, vì ở nhà,
nên chỉ mặc thường phục, áo ngoài bằng gấm màu xanh thẫm, cổ áo cùng
cổ tay áo thêu hoa văn con dơi(**) bằng chỉ kim tuyến chìm, làm tôn lên
gương mặt trắng như ngọc của nó, khiến nó thêm mấy phần cao sang nho
nhã, ít đi vài phần tàn bạo.

(*) Vô sự không đăng tam bảo điện: là một thành ngữ ý chỉ không có

chuyện sẽ không đến thăm viếng, chỉ cần đến thăm viếng , thì nhất định là
có sự tình muốn nhờ vả.

Dù sao hiện tại cũng khác ngày xưa, đứa bé trai cuối cùng cũng trở

thành một thiếu niên trưởng thành. Không chỉ có sự thay đổi về mặt thân
thể, mà ngay cả trí tuệ, Trử Anh của bây giờ cũng đã khác xa ngày xưa rồi.
Tôi liếm môi, cảm thấy sợ hãi tâm tư sắc sảo tỉ mỉ của nó, sau khi suy nghĩ
cẩn thận, mới quyết định thử một lần, từ từ hỏi: "Phúc tấn Hân Nguyệt nhà
cậu... có khỏe không?".

"Hân Nguyệt...". Nó dường như không hiểu vì sao tôi lại hỏi về một

người như thế, yên lặng một lúc mới hỏi, "Hân Nguyệt là ai?".

Tôi run lên, suýt chút nữa ngã từ trên giường xuống dưới đất, sắc mặt

cũng thay đổi theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.