ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 248

trên người tôi, thay đổi liên tục, "Là ai? Thế lực của Diệp Hách không
mạnh, sẽ không dễ dàng vi phạm hiệp ước, sau lưng họ nhất định có kẻ
khác! Ô Lạp? Cáp Đạt? Huy Phát? Là ai?".

Tôi thấy gương mặt nó tràn đầy nghi ngờ, tuy cố gắng giữ bình tĩnh,

nhưng nó vẫn chỉ là một đứa bé, cho dù có thông minh, mưu trí, nhưng nó
vẫn mới chỉ là một đứa bé bảy tuổi mà thôi! Nó cũng có lúc cảm thấy bất
lực và sợ hãi, nhất là khi đây là gia tộc của mẫu thân nó, tâm hồn nhỏ bé
của nó sẽ phải nhận lấy sự lừa gạt và phản bội của người thân, làm sao nó
có thể chịu đựng được?

Thấy dáng vẻ thần hồn nát thần tính của nó, tinh thần đang dần dần

sụp đổ, tôi dùng sức cắn môi dưới của mình, thân thể lạnh như băng không
còn run rẩy nữa, đứng thẳng thân mình, như có như không cất tiếng cười:
"Không sao, không cần phải sợ... Bọn họ lừa tỷ trở về, nhất định là có mục
đích. Hoàng Thái Cực, đệ yên tâm, chỉ cần tỷ còn sống, đệ cũng nhất định
còn sống...".

Hoàng Thái Cực không nói gì, Cát Đới bị dáng vẻ nghiến răng cười

gằn của tôi dọa sợ, rồi sau đó che mặt khóc lớn: "Cách cách...".

"... Chỉ cần tỷ còn sống, đệ cũng nhất định còn sống... Trừ khi, tỷ

chết!".

Lạch cạch, cung tên rơi xuống đất.

Tôi nhẹ nhàng cười ra tiếng, chợt cảm thấy không còn gì đáng giá hơn

có thể khiến tôi sợ hãi được nữa.

Cái gì người ngoài cuộc, cái gì chỉ lo cho bản thân, tất cả biến hết đi!

Nếu đến một đứa bé mà tôi cũng không bảo vệ được, thì tôi cũng không
còn là Bộ Du Nhiên nữa!

Mất đi bản thân mình A Bộ, cho dù là trở về, còn có ý nghĩa gì nữa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.