ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 304

biết, chuỗi vòng tay ấy sau khi Bối lặc gia mua vào năm trước vẫn luôn đeo
ở vạt áo chưa từng rời khỏi người, các vị Phúc tấn ai chẳng thèm muốn, có
điều là hai năm nay cũng chưa thấy ai xin được, ai mà ngờ được A Ba Hợi
chỉ mới nói có mấy câu, đã được thưởng rồi. Cách cách, người như vậy
chúng ta không nên chọc".

Tôi suy nghĩ cẩn thận, mỹ nhân quả nhiên là mỹ nhân, chỉ riêng đến

dung mạo của A Ba Hợi, ngoại trừ Mạnh Cổ Triết Triết có bảy phần có thể
so sánh được với cô ấy, những người vợ còn lại của Nỗ Nhĩ Cáp Xích dù
lớn hay nhỏ cũng đều không có khả năng đặt cùng một chỗ để so sánh với
cô ấy được. Hơn nữa, A Ba Hợi phải là người chỉ có vẻ ngoài đẹp đẽ, trí
thông minh sự khéo léo của cô ấy chắc chắn là còn cao hơn cả vẻ ngoài
xinh đẹp của cô ấy.

Một cô gái trong mộng vừa có cả dáng vẻ xinh đẹp lẫn trí tuệ thông

minh, sao Nỗ Nhĩ Cáp Xích có thể không rung động được cơ chứ?

Tôi vỗ vỗ mu bàn tay Cát Đới, mềm giọng nói: "Không sao hết, nói đi,

chúng ta không nhất định phải làm gì cô ấy, nhưng em bị bắt nạt, không lẽ
không muốn khóc kể với tôi sao?".

Đôi mắt Cát Đới lại đỏ lên, cắn môi, nói từ từ: "Cũng không có gì...

Thật ra, chuyện này... A Ba Hợi là đường chất nữ(*) của nô tài".

(*) Đường chất nữ: cháu gái bên nội.

"Cái gì?". Tôi ngạc nhiên.

"Bối lặc Bố Chiếm Thái thủ lĩnh của tộc Ô Lạp thật ra là đường huynh

của nô tài, A mã của nô tài là Ngạch kỳ khắc của Bố Chiếm Thái - Bối lặc
Bác Khắc Đa...".

Cái gì? Tôi sợ hãi lùi lại phía sau. Một Cát Đới không thu hút ánh mắt

của người khác thế nhưng lại có thân thế cao quý đến như vậy? Nhưng vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.