ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 453

Tôi chán nản, nếu Hoàng Thái Cực không ôm chặt lấy tôi, tôi nghĩ tôi

cũng chẳng còn chút sức lực nào để mà đứng thẳng được nữa.

Ngay sau đó, tôi nhìn thấy Tát Mãn vẫn đang vừa lẩm bẩm vừa nhảy

múa quanh đống lửa, lửa giận trong lòng chợt bùng lên, tôi phẫn nộ chỉ vào
bọn họ: "Các người... giả thần giả quỷ, không chết tử tế được!".

Oành... ngay sau tiếng quát của tôi, một tia chớp trắng xóa từ từ giữa

các tầng mây đánh xuống, đánh trúng cọc gỗ Tác Luân chuyên dùng cho
việc truyền đạt thông điệp đến Thiên giới trong việc hiến tế.

Cọc Tác Luân bị sấm sét đánh dập nát, hai gã Tát Mãn đứng quá gần,

một gã bị một mảnh gỗ vụn dài nhỏ đâm xuyên qua ngực, giật giật hai cái
rồi sau đó ngã xuống đất không đứng dậy được nữa, gã còn lại bị tia lửa từ
sét bắn ra đốt cháy sợ lông chim trĩ gắn trên dải lụa trang trí trên mặt nạ
thần linh.

"Ngạch nương...". Hoàng Thái Cực hét lên, buông tôi ra rồi lao về

phía linh cữu với tâm trạng đầy kích động.

Tia lửa từ tia sét lúc nãy đánh xuống cũng đốt cả quan tài đặt ở bên

cạnh đấy, lúc Hoàng Thái Cực lao đến, đã bị Nỗ Nhĩ Cáp Xích chặn ngang,
nó cố hết sức giãy dụa gào thét, nhưng Nỗ Nhĩ Cáp Xích không buông nó
ra.

"Ngạch nương... Ngạch nương...".

"Chỉ dẫn của thần...". Đại Tát Mãn run rẩy quỳ lạy trời.

Oành..., ánh chớp trắng lóa từ giữa tầng mây lại đánh xuống, tia sau

nối tiếp tia trước đánh xuống bốn phía xung quanh, ở đây không có cột thu
lôi, nên thứ gì càng cao thì càng bị sét đánh sớm hơn, chỉ trong giây lát đám
đông đã tán loạn, mọi người ôm đầu thét chói tai chạy trối chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.