ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 494

chẳng ăn thua gì với hai người bọn họ.

Tôi tức giận, định mắng bọn họ, chợt cánh tay nắm tay phải của tôi hơi

buông lỏng, cuối cùng Đại Thiện bình tĩnh bỏ tay ra. Tôi vội vàng liếc nhìn
chàng một cái, không dám nhìn ánh mắt chàng nữa, đầu hơi nghiêng một
chút về bên trái, đối diện với đôi mắt u ám của Trử Anh.

"Buông tay!". Tôi nhỏ giọng mắng, bày tỏ thái độ nếu nó không buông

tay tôi ra tôi sẽ cắn nó.

Ánh mắt nó tối sầm, không cam tâm nhưng vẫn phải rút tay về.

Sau đó, tôi lại quay đầu lại, đổi sang gương mặt vô cùng vui vẻ tươi

cười tiến lên đón Ô Khắc Á: "Không sao! Hai vị Gia đang đùa với tôi ấy
mà. Ô Khắc Á, chúng ta uống rượu đi".

Tôi đang định tiến lên khoác tay anh ta, bỗng có bóng người bước đến

gần, Trử Anh không biết vô tình hay cố ý lại chen vào giữa hai người
chúng tôi, theo chúng tôi đi về chỗ ngồi.

Tôi đành phải giả vờ không biết ý của nó, ở trong tiệc rượu cũng cố

gắng tránh không tiếp xúc với ánh mắt đáng sợ của anh em họ, chỉ nói
chuyện vui vẻ với Ô Khắc Á. Nhưng đằng sau tiếng cười là quá nhiều
phiền não, tôi không chịu nổi nên bắt đầu uống rượu, vị cay nồng của rượu
qua cổ xuống đến dạ dày, thấm vào ruột gan, như muốn thiêu cháy cả người
của tôi vậy.

Một ly rồi lại một ly, tôi theo bản năng muốn chuốc say chính mình,

say rồi sẽ không phải đối mặt với tình cảnh vừa xấu hổ vừa không tự nhiên
như vậy nữa.

Tôi chưa từng uống nhiều rượu như vậy, gò má nóng lên như có lửa

đang đốt cháy, mọi thứ trước mắt như đang lơ lửng giữa không trung, tim
đập lúc nhanh lúc chậm, bụng đầy hơi, khó chịu muốn nôn, nhưng tôi vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.