ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 99

*vị này là em trai của Nỗ Nhĩ Cáp Xích

"Xem ra ta thật là đúng dịp, vừa kịp đến xem náo nhiệt". Tôi còn rất tò

mò với hôn lễ của người Mãn, bình thường từng thấy trong TV lúc chiếu
phim nhà Thanh, chỉ cảm thấy cực kỳ náo nhiệt.

"Đẹp lắm! Cách cách". Nhìn vào mảnh gương nhỏ, A Tể Na đang chia

tóc tôi ra, tất cả tóc cuộn lại trong lược được hất lên, chiếc lược ở sau đầu
tém tóc lại, trên đỉnh chiếc trâm dát một đôi hoa mẫu đơn vàng lượn sóng,
tôi không khỏi nhíu mày: "Ta không nhớ là có trang sức này".

"Đây là đồ Thục Lặc bối lặc gia* thưởng trưa nay".

*đây là phong hiệu của Nỗ Nhĩ Cáp Xích

"Dung tục!". Lòng tôi không khỏi nảy sinh chán ghét, giơ tay tháo hai

đóa mẫu đơn vàng quăng xuống đất.

A Tể Na than khẽ một tiếng, vội vàng chạy lên phía trước nhặt lên, sợ

đến mức mặt mũi trắng bệch.

Tôi không lo quẳng đi nó có hư hay không, quay đầu lại nhìn chính

mình trong gương, vân đôi thúy kế*, má lúm đồng tiền như đào xuân, nhíu
đôi mày ngài, toàn thân quý khí, cơn giận không khỏi bốc lên đầu, hai tay
không chút do dự cầm lược chải loạn trên đầu.

A Tể Na bị hành động điên cuồng của tôi dọa sợ, đợi tôi xõa mái tóc

dài ra sau mới bừng tỉnh, kêu lên: "Cách cách, người làm gì thế?"

Tôi đứng dậy đi đến một bên, liền chậm rãi cúi đầu vào chậu đồng

đựng nước lạnh, xóa sạch sẽ lớp trang điểm đẹp đẽ vừa rồi.

"Không cần sửa sang phiền phức, cô chỉ cần tết tóc tôi lại thành hai

bím nhỏ là được". Liếc mắt nhìn thấy một đôi hài đế chậu* mới tinh, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.