ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1997

Hắn chậm rì rì mở miệng, tất cả đều nói từ đầu đến cuối, hiển nhiên

ngay từ đầu tâm tình Cảnh Vương không cam lòng, cùng với trù tính chuẩn
bị sau đó, ngôi cửu ngũ đều biết rõ ràng trong lòng.

Chẳng qua hắn cố ý không ngăn chuyện này lại, thậm chí còn quạt gió

thêm củi, cho đến tất cả mọi chuyện phát sinh hôm nay.

Tiêu Nghiêu biết Cảnh Vương đã bố trí hơn một năm, vẫn luôn không

động thủ, một phần để chuẩn bị lực lượng, một phần khác chính là đang
chờ đợi một cơ hội.

Hiện giờ lực lượng Cảnh Vương đã chuẩn bị không sai biệt lắm, đến

cả cơ hội hắn cũng đã tự mình đưa đến trên tay Cảnh Vương, lúc này mới
có tương kế tựu kế, đưa Hoàng hậu và Thái tử ra cung, đúng là có thể dẫn
Cảnh Vương ra, để hắn ta tự mình đi tới chỗ chết.

"Trẫm mặc kệ sau này có mang tiếng xấu trên lưng hay không, cho dù

có cũng sẽ không vì ngươi mà mang. Bởi vậy ngươi mới có mấy năm nay
chu toàn, nếu không phải ngươi gặp khó khăn, dằn lòng không nổi nên mới
thả rắn độc vào cung, thì gần đây trẫm cũng muốn làm một ít chuyện để
ngươi đi vào khuôn khổ."

Tiêu Nghiêu mặt lạnh nhìn hắn, hai anh em lớn lên không tính là rất

giống nhau, chỉ có đôi mắt dài hẹp, là bắt nguồn từ Tiêu gia.

Nhưng giờ phút này, hai đôi mắt rất giống nhau, đồng thời phát ra thần

sắc cừu hận đối phương.

Hai huynh đệ cùng cha khác mẹ, từ nhỏ tình cảm đã bất hòa, lúc

trưởng thành càng tính kế với nhau, huống hồ đối với chuyện Tần Kiêu,
không chỉ Tiêu Nghiêu mà ngay cả tiên hoàng cũng bị Cảnh Vương lừa dối.

Chuyện này Cảnh Vương cũng nên rõ ràng, từ nhỏ hắn đã biết phụ

hoàng thích Tiêu Nghiêu, không phải bởi vì chính hoàng huynh này có bao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.