Người lấy toàn bộ yêu thương có được cho mẫu hậu, trích ra một phần
bằng ngón tay cho hoàng muội.
Còn ta, đại khái là khi mùa đông nổi trận gió to, từ trên trời rơi xuống
nên rất tùy tiện.
Người yêu mẫu hậu đến tận xương tủy, không có nữ nhân khác, một
nam nhân đứng đầu thiên hạ, nhưng trên phương diện nữ nhân lại đơn giản
mà trực tiếp như vậy, vừa nồng nhiệt vừa rõ ràng, thật khó nghĩ đến.
Thậm chí còn có lan truyền lời đồn đãi rằng ta có thể ngồi vững vị trí
Thái tử cũng nhờ vào công sinh hài tử của mẫu hậu.
Dù có ba ngàn dòng sông cũng chỉ xin một gáo.
Khi ta nghe được những lời này, người xuất hiện trong đầu đầu tiên
chính là phụ hoàng.
Tiêu Tiểu Thảo chính là hoàng muội của ta, nàng thật phiền phức, hai
chữ "Đằng Đằng" này căn bản là không hợp với nàng, cho nên gọi nàng là
Tiêu Tiểu Thảo.
Đây cũng là trả thù cho việc nàng gọi ta là Tiêu Thạch Đầu!
Tất cả mọi người đều khen nàng lanh lợi, lúc năm tuổi đã biết tranh
sủng, đã từng quấn lấy phụ hoàng, để nàng trở thành người được sủng ái
nhất.
Sau đó, đương nhiên là nàng thất bại rồi. Cười lạnh!
Tiêu Tiểu Thảo vô cùng biết tính toán, nàng lại lấy lòng mẫu hậu,
muốn trở thành người đứng đầu trong lòng mẫu hậu.
Sau đó, nàng lại thất bại. Cười đắc ý!