Nhìn xem Nhị cẩu tử lừa quả đào tinh hô "Muốn Muốn" hơn nửa đêm,
dùng lời nói của ngôi cửu ngũ mà nói, chính là tinh thần của ái tần thật tốt,
như thế nào cũng muốn không đủ.
Không nghĩ tới giọng nói của Tần Phiên Phiên đã khàn, còn nói không
ra.
Ban đêm yên tĩnh, âm thanh trong nội điện liền trở nên cực kì rõ ràng,
Trương Đại tổng quản đã nghỉ ngơi, hôm nay là Trường Thành trực đêm.
Hắn run run đứng ở ngoài điện, âm thanh lớn như vậy, hắn ở ngoài
điện cũng nghe được rõ ràng, đơn giản là trực tiếp đứng ra, miễn cưỡng
lắng nghe động tĩnh là đủ rồi.
Người trẻ tuổi hỏa khí vượng[1], không có trứng lại càng vượng.
[1] Vượng
旺: Thịnh vượng, hưng thịnh.
Tinh lực của Nhị cẩu tử thật tốt, cha nuôi nói hắn đã nhịn rất vất vả,
không thể quấy rầy hắn, cho dù dưới đáy lòng đã cực kì muốn mắng hắn,
nếu ảnh hưởng đến đại sự khai trai này, chỉ sợ tâm tình ngày mai của Nhị
cẩu tử sẽ không tốt, chịu khổ chịu nhọc vẫn sẽ là người hầu hạ bọn họ.
Thật sự hắn không muốn lại tiếp tục uống gió Tây Bắc.
Trương Thành nhìn một vòng sao sáng trên bầu trời, cảm thấy hoang
vắng, tuổi còn trẻ liền xuất gia, một lòng hướng Phật.
Đêm nay không phải chỉ có một mình hắn ngắm trăng, mà cung nhân
của Thưởng Đào các đều rải chiếu ngồi trên chiếc cầu nhỏ, trên tay bưng
cái chén nhỏ, bên trong đều là thịt heo thơm nức.
Bên trong chén của Liễu Âm là hai cái móng heo, trên miệng đầy mỡ.