ĐỘC THÂN CẦN YÊU - Trang 130

những hoa văn cầu kỳ bằng chỉ vàng óng ánh. Thầy tu ở trên vắt
một chiếc khăn trắng dài qua bên vai, không ngừng rung chiếc
chuông trong tay. Khi chú rể đã ngồi xuống bên thầy tu, những du
khách nước ngoài tò mò vây quanh chụp ảnh bắt đầu giãn ra, những
tiếng trò chuyện ram ran tạm lắng, khắp chính điện chỉ còn tiếng
đọc ê a của thầy tu, có lẽ là một bài kinh hay lời kh>

Cô tranh thủ cúi xuống xem lại mấy bức vừa chụp trên máy

ảnh, tự nhiên bấm quá tay khiến máy tua về tới bức ảnh chụp trước
đó. Trong ảnh, người đi cùng cô đang đứng ở một góc tường ven
đường nói chuyện điện thoại. Ảnh chụp từ quá xa nên không thấy
rõ, nhưng cô vẫn nhớ nét mặt của anh lúc đấy, một vẻ không kiên
nhẫn mà trước kia cô từng thấy rất nhiều lần. Giờ đây, nó dành cho
người khác. Cô biết người ấy là ai.

* * *

Đêm đầu tiên ở Malaysia, phần vì lạ nhà, phần vì đã ngủ đủ

trong các chặng di chuyển, Thủy gần như thức trắng. Cô không dám
trằn trọc trở mình nhiều, sợ làm phiền Dũng, chỉ nằm yên trong
bóng tối, để đầu óc chạy lan man về mười năm trước, vài ngày
trước, vài giờ trước rồi lại chạy lan man sang ngày mai, ngày kia,
ngày kìa… Chợt cô nghe thấy tiếng nói chuyện từ giường vọng ra.
Ban đầu chỉ là những tiếng ậm ừ thì thào như nói mê, nhưng chỉ sau
vài phút, cô biết đó là một cuộc cãi vã qua điện thoại. Tuy trình độ
tiếng Anh không đủ để theo sát từng chữ, cô vẫn biết người ở đầu
bên kia là nữ, đang lúc tức giận có vẻ khá… vô lý. Một lúc lâu sau,
cuộc cãi vã chấm dứt, căn phòng chợt tĩnh lặng đến mức nghe thấy
tiếng ro ro của tủ lạnh.

- Ngủ chưa Thủy? – Dũng hỏi đột ngột.

- Chưa ạ. – Cô trả lời sau vài giây nghĩ ngợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.