ĐỘC THÂN CẦN YÊU - Trang 38

- Năm nay chị có làm mousse dâu chocolate không?

- …

Từ đầu đến cuối, Điềm không trả lời câu nào, cô như quên hết

tất cả mọi thứ xung quanh, toàn bộ sức lực và tinh thần đều đặt ở
cây cán bột trong tay.

Chớp mắt một cái đã đến ngày lễ Tình yêu. Thời tiết ấm dần,

những nhân viên ngoại tỉnh đã lên cả, một đôi người nghỉ cũng đã
được thay thế. Tối 14-2, quán cà phê chìm trong ánh sáng của những
dây đèn kết thành hình trái tim và những bản tình ca. Những chiếc
bánh mousse dâu chocolate hình trái tim nhỏ xinh, chỉ vừa đủ cho
hai người ăn, bày đầy hai tủ kính của quầy bánh. Nhiều khách hàng,
đưa người yêu đến ăn, nhiều người khác ghé vào mua mang về. Hai
chị em Điềm đứng sau quầy, một người liên tục lấy bánh, đóng hộp,
một người – ngoài những lúc cuối xuống viết hoặc vẽ thêm lên mặt
bánh theo yêu cầu của khách – chỉ đứng nhìn những gương mặt
khách hàng tràn ngập yêu thương ngọt ngào, lặng lẽ mỉm cười.

Ở một gian phòng nhỏ trên gác lửng của quán, Nhật ngồi trước

máy tính, vừa lướt chuột qua bảng tính Excel chi chít chữ số, vừa
cắn một miếng bánh sừng bò nóng hổi. Đây là lần đầu tiên anh ăn
bánh của quán, và cũng là lần cuối cùng. Từ tháng trước, anh đã
quyết định rằng quầy bánh phải nhường chỗ cho một sân khấu nhỏ
với đàn piano và guitar cổ điển. Sở dĩ anh vẫn nấn ná đến hôm nay
là vì cả kiến trúc sư thiết kế âm thanh và Điềm đều nói là cần thêm
chút thời gian. Về lý do của kiến trúc sư, anh hoàn toàn hiểu, cải tạo
thiết kế âm thanh không phải chuyện đơn giản. Về phần Điềm, cho
đến lúc này, sau khi quan sát cô suốt nửa tiếng, anh vẫn không thể
lý giải tại sao cô lại tình nguyện làm không lương suốt cả tháng, chỉ
mong anh dẹp quầy bánh sau ngày 14-2 chứ không phải trước đó…

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.