ĐỘC THÂN CẦN YÊU - Trang 43

đối mặt với màn hình trắng xóa của bản báo cáo, San bỗng thấy
thèm một chút đốm sáng xanh…

Giữa hè, bão về, những chấm sáng thưa hơn, nhiều hôm không

xuất hiện. Một tối mưa to, đường ngập khắp nẻo, chiếc áo mưa trong
cốp xe đã nhường cho Dương để đổi lại đúng một nụ cười, San về
nhà, ngoài đôi mắt, trên người kkông còn gì để ướt thêm nữa. Quẳng
bộ quần áo sũng nước vào máy giặt, San ra ban công, chờ đợi cuộc
giao tiếp li ti với những người câu cá không quen, như một nghi lễ
trước khi tự ép mình vào giấc ngủ. Mà quả thật, thiếu nghi lễ này,
giấc ngủ vốn chập chờn của San sẽ thêm nhiều ác mộng.

Không có những người câu cá chờ San mà chỉ có một người.

Chấm sáng duy nhất giữa mặt đầm chắc hẳn đang lênh đênh sóng
chao nhẹ như một lời chào. Mưa đã ngớt, ánh chớp lạc lõng thỉnh
thoảng thắp sáng chân trời, kéo theo tiếng ầm ì xa xăm, San căng
mắt nhìn về phía bên kia đầm, tự hỏi điều gì khiến chủ nhân của
đốm sáng cô đơn kia – dầm mình dưới mưa để đuổi theo những tăm
cá vô chừng. Niềm đam mê câu cá? Chắc chắn rồi. Một nỗi buồn
nhân thế nào đó? Cũng có lẽ… Đột nhiên, cùng với ánh chớp, một ý
nghĩ lóe lên trong đầu San.

Xưa nay, chẳng ai công nhận San là người mạo hiểm. Nếu

không tính quyết định tin tưởng những lời nói đa nghĩa của Dương,
người đồng nghiệp quyến rũ nhưng cũng nhiều tham vọng, hành
động liều lĩnh nhất mà San đã thực hiện cho đến lúc này có lẽ là việc
chơi chứng khoán. Khi dồn hết số tiền tiết kiệm sau mấy năm đi làm
vào sàn, San cũng cẩn thận chọn mấy mã blue-chips. Nhưng hai
cuộc phiêu lưu của San trong tình cảm và chứng khoán đều coi như
đã chấm dứt khi vừa mới chớm, một cách chẳng vẻ vang gì. Giờ đây,
miết chặt cán ô, San bước đi theo nhịp điệu lộp độp của mưa rơi trên
mặt vải căng, tiến dần về phía bờ đầm, thực hiện một cuộc phiêu lưu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.