ĐỘC THÂN CẦN YÊU - Trang 62

để dắt xe ở giữa, nhưng từ tầng ba trở lên, cầu thang rất dốc chứ
không thoai thoải như tầng một tầng hai. Với một cô gái đang đói và
lạnh như cô lúc này, việc lôi chiếc xe ga lên tận tầng năm cũng đồng
nghĩa với việc khẳng định mình có vấn đề về tâm thần. Nếu lát nữa
vẫn không thể tìm ra chỗ gửi xe, có lẽ cô sẽ phải tính đến chuyện tạt
vào nhà nghỉ nào đó để cả người và xe trú tạm qua đêm nay…
Không, mấy nhà nghỉ đèn hồng ngoài đường lớn kia không phải chỗ
dành cho những người đàng hoàng. Thà cô đi sang tận đầu kia
thành phố đập cửa nhà mấy đứa bạn hồi đại học để xin ngủ nhờ còn
hơn!

Ánh sáng của một cabin đặt máy ATM của Vie inbank thu hút

sự chú ý của Phương. Tại sao cô không nghĩ ra sớm hơn nhỉ? Cô có
thẻ của một ngân hàng cùng liên minh thẻ với Vie inbank nên có
thể dùng thẻ của mình rút tiền trên máy này. Mà ATM của
Vie inbank thì cho phép rút cả tờ tiền polyme mệnh giá nhỏ nhất.
Vậy là cô sống rồi, sắp được ăn xôi bánh khúc và gửi xe rồi…

Nhưng thông báo máy ATM ngừng hoạt động hiển thị giữa

màn hình đã ngay lập tức dập tắt niềm vui nho nhỏ mới nhen lên
trong tâm trí cô. Đêm càng về khuya càng rét, cái áo len cổ tim và
chiếc khăn lục không thể ngăn những cơn gió khô buôn buốt lùa sâu
vào đường hô hấp, cô bắt đầu ran rát. Có lẽ phải bỏ ý định chạy xe
lòng vòng tìm thêm điểm đặt máy ATM thôi, mình ốm đến nơi rồi,
cô thầm nhủ, quả quyết dừng xe trước cửa một nhà thuốc.

Cửa cuốn đã hạ xuống một nửa nhưng biển hiệu hộp đèn của

nhà thuốc vẫn sáng. Phương dựng xe nhìn vào. Người ngồi sau
quầy hình như còn khá trẻ, đang vừa ghi chép nhãn thuốc vừa huýt
sáo theo một bản nhạc trong bộ phim Hàn đang nổi. Cô ngập ngừng
lên tiếng gọi rồi khom lưng chui qua cửa, vào bên trong. Người kia
ngừng huýt sáo, ngẩng lên, có vẻ khá… kinh hãi khi bắt gặp bộ dạng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.