ĐỘC TÌNH - Trang 131

Hai dòng suy nghĩ đối nghịch cứ quẩn quanh trong đầu. Trước khi kịp đưa
ra một lựa chọn, Trác Dực Đình đã thấy Lê Họa uể oải tựa lưng vào tường.
Từ khoảng cách này, anh không nhìn rõ sắc mặt cô, đầu óc hỗn loạn, anh vô
thức mở cửa bước xuống xe. Nhưng ngay khi anh sắp đến gần cô thì có
người đã nhanh chân hơn. Người đàn ông đó cầm lấy tay Lê Họa, hình như
họ đang cười với nhau, hình như họ đã hẹn trước.

Trác Dực Đình siết chặt nắm tay. Đối tượng mà Lương Hạo nhắc đến đầy
ẩn ý hóa ra là Lộ Thiếu Hành. Sự thân thiết giữa hai người họ hoàn toàn
nằm ngoài sức tưởng tượng của Trác Dực Đình.

Lộ Thiếu Hành chỉ lặng yên nhìn theo Lê Họa, để mặc cho cô uống, để mặc
cho cô vui vẻ, không hề ngăn cản. Nhưng đến khi cô ra khỏi đó, anh lại
đứng trước mặt cô và hỏi: “Đủ chưa?”.

Lê Họa nhếch miệng cười: “Câu này đáng ra phải là tôi hỏi anh mới
đúng!”. Quan hệ giữa anh và cô là gì mà anh lại nhìn cô như thể “hết thuốc
chữa” như vậy? Cô ghét thái độ này của anh, càng ghét bản thân mình.

Trước đây cô luôn tự nhủ, thế giới này rất công bằng, ai cũng có quyền lựa
chọn cho bản thân. Đó là suy nghĩ trước khi cô gặp phải những trắc trở
trong cuộc sống. Kỳ thực, trên đời vốn không tồn tại cái gọi là công bằng.
Không có những việc làm công bằng, chỉ có thái độ sống công bằng mà
thôi. Những người hạnh phúc là những người có thái độ sống tích cực.

Vậy cô và Lộ Thiếu Hành, có bình đẳng không?

Nếu hỏi bất kỳ ai ở Glamour về chuyện cô và Lộ Thiếu Hành hẹn hò, chắc
chắn họ sẽ nói rằng cô gặp vận son nên bám được cậu hai nhà họ Lộ, rằng
đó là “leo cao” chứ chẳng phải yêu đương gì. Thân phận của cô chính là
như vậy, được một người đàn ông bao dưỡng, trong mắt người khác, chỉ là
vận may. Nói gì đến bình đẳng, đến công bằng? Nói gì đến tự trọng? Quen
rồi, cũng không cần phải đau lòng vì điều đó nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.