ĐỘC TÌNH - Trang 144

“Hả?” Lê Họa nhíu mày, chưa hiểu ý của Trác Dực Đình. Cô tưởng anh chỉ
hỏi tại sao không nghe điện thoại, tại sao cố tình giữ khoảng cách với anh.

“Lộ Thiếu Hành!” Trác Dực Đình giải thích.

Lê Họa kinh ngạc. Hóa ra Trác Dực Đình nghĩ về cô như vậy. Cô chỉ cười,
không muốn biện minh gì hết, dù sao kết quả cũng như nhau, bận tâm làm
gì người khác nghĩ thế nào.

“Từ sau khi anh đi.”

Chút hy vọng mong manh rằng cô sẽ phủ nhận đã tan biến.

“Tại sao?”

“Em không biết.”

Thật sự không biết.

Không cần thiết phải nói thêm gì nữa. Trác Dực Đình quay đi, anh không
muốn nổi điên lên với cô.

Lê Họa lặng lẽ nhìn theo. Từ bỏ một người đàn ông như vậy là thiệt thòi
mà cô tự mình chuốc lấy. Hút một ngụm trà sữa lớn, cô nhìn chằm chằm tờ
vé số trong tay, trúng hay không cũng mặc kệ, cô ném nó vào thùng rác rồi
đứng dậy, đi về phía ngược lại.

Hai người chia tay như thế.

Đơn giản vậy thôi sao?

Đơn giản vậy đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.