ĐỘC TÌNH - Trang 157

CHƯƠNG 26

Lúc ăn sáng, cả hai đều gượng gạo. Cô nam quả nữ ở chung suốt một đêm
lại không xảy ra bất kỳ chuyện gì, chỉ có thể giữ im lặng cho hết thời gian.

Bữa sáng khá chu đáo, Lê Họa không nghĩ Lộ Thiếu Hành đích thân nấu,
có lẽ là gọi từ nhà hàng nào đó mang tới, hương vị khá ngon. Cô lấy giấy
ăn lau miệng, vẫn không dám nhìn anh. Trong khi đó, Lộ Thiếu Hành vẫn
đang quan sát cô. Những lúc im lặng, anh thật sự không nhận ra cô đang
nghĩ gì. Dường như anh đã hoàn toàn quên mất rằng trong thời gian này
chính mình đã cố tình xen vào chuyện riêng của cô.

Ăn sáng xong, Lê Họa dọn dẹp mang bát đĩa đi rửa. Đã được mời ăn rồi
cũng nên biết điều làm việc.

Hai người vẫn duy trì trạng thái trầm mặc, không ai nói gì với ai. Ánh mắt
của anh di chuyển theo cô vào bếp, lúc này, Đường An An gọi điện đến. Bà
vẫn thắc mắc chuyện anh nói dọn ra ngoài là ra ngay, không biết có vấn đề
gì bất tiện. Lộ Thiếu Hành chỉ cười giải thích như vậy sẽ tiện hơn cho công
việc. Cúp máy, tiếng nước trong bếp cũng ngừng chảy.

Lê Họa đi ra, bắt gặp ánh mắt của anh, chợt cảm thấy khó chịu. Cơ hồ cô
làm gì cũng bị anh quản chế.

“Định đi đâu?” Lộ Thiếu Hành mở miệng hỏi trước. Anh vẫn ngồi ở bàn
ăn, cố tình nghiêng chiếc ghế đang ngồi, làm mất đi vẻ nghiêm túc thường
ngày.

Chiếc áo trắng tinh treo trong phòng, khiến cô nhìn vào cảm thấy dễ chịu
hơn nhiều. Có lẽ là do ấn tượng bởi hình ảnh trên bản tin về một trường
trung học đã cải cách đồng phục, đẹp đến nỗi những học sinh từng ghét
mặc đồng phục cũng phải khen ngợi. Nam sinh mặc vest đen viền cổ trắng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.