“Vậy l{ đ~ có một ý kiến. Còn gì nữa không?”, Douglas hỏi. Dave liền bổ sung bằng điều đang
nghĩ: “Tôi ghét khi người đại diện chính từ chối tiếp chuyện và trao chúng tôi cho phòng
mua bán. Bởi vì bản chất sản phẩm đòi hỏi chúng tôi phải xây dựng một mối quan hệ mật
thiết với họ. Còn phòng mua bán thì chẳng cho người ta có cơ hội nói lấy một lần.”
Douglas quay sang người bên bàn và hỏi: “Thế còn anh thì sao?”. Sam, đại diện bán hàng của
một công ty truyền thông trả lời: “Tôi biết l{ người đại diện luôn bận rộn, nhưng tôi hơi bực
mình khi tôi dành thời gian cho họ, nhưng sau đó những người này không buồn gọi lại.”
Douglas nêu quan điểm của anh: “Tôi ghét khi người đại diện kể lể toàn bộ câu chuyện về
cuộc đời họ. Nhưng lại chẳng có gì liên quan tới việc mua hàng cả.”
Sau khi cuộc trao đổi kết thúc, danh sách của đội Đỏ bao gồm:
Những hành vi gây thất vọng của khách hàng
• Họ làm tốn thời gian của bạn mà chẳng được việc gì cả.
• Người đại diện chính giao bạn cho phòng mua bán.
• Họ không nói rõ là họ muốn gì v{ thường xuyên thay đổi.
• Họ không gọi lại cho bạn.
• Họ kể lể cho bạn về cuộc đời họ.
Sau khi c|c đội rà soát lại danh sách của mình cùng cả lớp, giảng viên mới bắt đầu lên tiếng.
“Khi chúng ta kết thúc buổi sáng nay, các bạn sẽ hiểu rằng các bạn đang kể cho tôi nghe về
bản thân nhiều hơn l{ những cảm nghĩ về người đại diện. Các bạn sẽ thấy, những hành vi
của người đại diện khiến các bạn phiền lòng thường tr|i ngược với phong cách bán hàng
của bản thân. Khi phong cách mua của người đại diện khác với phong cách bán vốn có của
bạn, kết quả sẽ rất tồi tệ. Cho phép tôi đưa ra một ví dụ.”