ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1636

Phượng Lan Dạ dung sức gật đầu, lúc này chợt nghe thấy tiếng tiêu uyển

chuyển du dương, triền miên cuồng nhiệt như vậy, hẳn là khúc Phượng Cầu
Hoàng. Phượng Lan Dạ còn cho rằng mình nghe nhầm, nhìn Vụ Tiễn ở một
bên: “Ta nghe nhầm sao? Có người thổi tiêu, còn là khúc Phượng Cầu
Hoàng?”

“Lan Dạ, không sai, ta cũng nghe được.” Vụ Tiễn gật đầu, hai người

cùng đứng lên, ai vậy a, thế nhưng đêm tối lại chạy tới Tô Phủ thổi tiêu,
nghĩ tới bộ dáng Lan Dạ biểu diễn ở Mai yến trấn áp hết thảy hoa thơm cỏ
lạ, liền lộ ra vẻ cười nịnh.

“Không phải là vị công tử nào mến mộ ngươi đấy chứ?”

“Ngươi?” Phượng Lan Dạ trừng nàng, Đinh Hương từ bên ngoài đi vào,

vội vàng mở miệng: “Tiểu thư, Lão gia cùng Phu nhân cho gọi tiểu thư ra
phía trước, nói là Tề Vương trèo lên cây cổ thụ trong Tô Phủ thổi tiêu, nói
sao cũng không chịu xuống.”

“Hả?”

Phượng Lan Dạ vừa nghe là Nam Cung DIệp, sắc mặt không khỏi tối

sầm lại, trời rất lạnh, hắn chạy tới đây thổi tiêu cái gì, sau đó nhanh chóng
chạy ra ngoài, phía sau Đinh Hương cùng Vụ tiễn cũng đuổi theo.

Chính viện Tô phủ, có một cái cây cổ thụ cao lớn, tuy đã vào đông

nhưng cành lá rậm rạp, lúc này có một người đứng trên đỉnh cây mà đón
gió, cẩm bào màu trắng bay nhẹ trong gió, gương mặt tuyệt mỹ ôn nhuận
như nước, thổi cây tiêu trong tay, tiếng tiêu triền miên mà nóng bỏng, đêm
đen lạnh thấu xương mà hắn giống như hoàn toàn không có tri giác, cứ
đứng không nhúc nhích mà thổi tiêu.

Tô Diễn đã sớm bị dọa tới khủng hoảng, không hiểu tại sao Tề Vương lại

chạy tới cửa thổi sáo, trời rất lạnh a, nếu hắn xảy ra chuyện gì thì cái mạng
nhỏ này của mình cũng khó bảo vệ rồi, suy nghĩ trước sau một phen, chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.