ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1967

bình trôi qua, ăn xong, mọi người cáo từ xuất cung trở về phủ đi.

Trở lại Vương phủ cũng đã rất muộn, Nam Cung Diệp cùng Phượng Lan

Dạ tắm rửa rồi nghỉ ngơi.

Trong phòng, nến đỏ đốt cháy, huân hương tràn ngập trong phòng,

Phượng Lan Dạ nghĩ đến buổi tối hôm qua lần đầu tiên của hai người,
không khỏi mặt đỏ tới mang tai ngồi ngay ngắn ở trên giường, Nam Cung
Diệp dùng một khối khăn lông màu trắng ôn nhu lau khô tóc cho nàng, bốn
phía trở nên im ắng, không có một chút tiếng vang.

Ánh mắt Nam Cung Diệp từ từ nổi lên tình triều nồng đậm. Buổi tối hôm

qua bởi vì lo là lần đầu tiên của Lan nhi, cho nên hắn hết sức ôn nhu, muốn
cho nàng lưu lại ký ức tốt đẹp nhất, tuy nhiên cũng làm bản thân chật vật,
khổ sở. Hiện tại cả tâm của hắn đều kích động, không nhịn được nữa liền
cúi người cắn vành tai nho nhỏ của Phượng Lan Dạ, mảnh khăn trong tay
rơi xuống, hắn ôm chặt hông của nàng, hô hấp càng ngày càng vội vã, lần
này không giống với tối hôm qua ôn nhu, mà là mang theo dã tính mãnh
liệt.

Phượng Lan Dạ nghĩ đến chuyện buổi tối hôm qua, không khỏi nhíu

mày, không nhịn được giật mình, lời mềm nhẹ mang theo mâu thuẫn.

"Diệp, ta không muốn."

Nam Cung Diệp biết nàng kháng cự cái gì, hắn đưa tay nâng lên thân thể

của nàng, làm cho nàng cùng mình mặt đối mặt, trong mắt của hắn mang
theo tia đỏ ngầu mơ hồ, tình triều nồng đậm, tiếng thở dốc rất nặng, hắn cúi
người liền hôn lên môi của nàng, dùng sức trằn trọc .

"Lan nhi, không có gì, không sao, hãy làm theo cảm giác đi."

Phượng Lan Dạ nhắm mắt lại, mặc cho bàn tay to của hắn khẽ vuốt cổ

của nàng, kích tình trào dâng, nghĩ đến ôn nhu hôm qua, cuồng dã cùng giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.