ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1998

hoàng thượng, ta sợ cái gì a, lần này thứ nhất là vì nhi tử của Lý thượng thư
rất đáng giận. Nhất định phải hảo hảo giáo huấn hắn một chút, sau nữa
chính vì ta biết hắn là người của Sở vương, bọn họ vẫn ẩn nhẫn mà không
động, điều này đối với triều đình không có lợi, ta chỉ muốn làm cho bọn họ
động, như vậy mới có thể lộ ra sơ hở, sớm ngày diệt trừ bọn họ."

"Cũng biết trong đầu nhỏ của ngươi có ý này."

Nụ cười của Nam Cung Diệp nhuộm cả khuôn mặt, ôn nhuận ấm áp như

ánh dương quang, quanh thân như toả ra ánh sáng diệu kì, bên trong xe
ngựa không khí ấm áp lên, hắn vươn ra bàn tay to lớn thon dài nhẹ nhàng
vuốt ve gương mặt Phượng Lan Dạ, bỗng nhiên có tiếng kêu của bụng vang
lên, hẳn là từ trong bụng Phượng Lan Dạ vọng lại, nàng thoáng cái đỏ cả
mặt.

"Lan Nhi đói bụng không, về Tô phủ dùng bữa đi."

"Ừ."

Phượng Lan Dạ gật đầu giống như gà con mổ thóc, hiện tại nàng so với

bộ dạng lạnh lùng cao ngạo của một khắc trước thật khác biệt một trời một
vực, ở trước mặt người yêu với người ngoài, nàng vĩnh viễn khác biệt như
vậy.

Trước cửa Tô phủ có một người đám đang vây quanh, nghển cổ hỏi

thăm, không biết có chuyện gì, Tô phu nhân vốn muốn gọi người đi hỏi
thăm tình hình diễn ra một chút, nhưng bị Tô Diễn ngăn trở, nếu nữ nhi đã
đi làm, liền để tùy ý nàng.

Xe ngựa của Tề vương phủ rất nhanh đi tới, Tô Diễn cùng Tô phu nhân

thở phào nhẹ nhõm, Nam Cung Diệp cùng Phượng Lan Dạ kẻ trước người
sau xuống xe ngựa, Thủy Ninh cũng từ phía sau lập tức tung mình bay
xuống, chạy thẳng tới mọi người trước mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.