ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 75

nhìn trước mắt hết thảy.

Ánh đèn như sa mỏng, đánh vào dung nhan xinh đẹp tươi mát của cô gái

nho nhỏ, trầm tĩnh, không tự ti không kiêu ngạo, đoan trang tao nhã ngồi
vào vị trí lúc trước của Nam Cung Tiếp, đưa tay lên nhặt ‘ Lục ỷ ’, bàn tay
trắng nõn tinh tế một tấc một tấc khẽ vỗ chạm vào mặt, nhẵn nhụi, bóng
loáng, không có một chút tỳ vết, quả nhiên là bảo cầm thượng hạng.

Bảy sợi dây đàn được làm bằng gân của con thuồng luồng, trắng như

bạc, đưa tay nhấn một cái, một thanh âm vang lên, thanh thúy dễ nghe.

Chỉ thử một âm, mà lòng của nàng dâng nhẹ lên cảm xúc vui mừng.

Không thèm nhìn nhóm người bên cạnh, mười ngón tay thon dài, đặt nhẹ

lên huyền cầm.

Tiếng đàn du dương mênh mông vang lên, lao thẳng đến chín tầng mây,

như rồng bay lên trời, kích động êm tai, rồi lại trầm xuống lơ lửng triền
miên xa xôi, mọi người tựa hồ thấy được trước mắt vũ điệu của hai con Cự
Long, nó còn thỉnh thoảng bay lên không ngao du, thỉnh thoảng còn hợp
sức với nhau xoay tròn, rung động đến tâm can, làm cho người ta phải say
mê lưu luyến không thể chối từ, thế gian không gì đẹp hơn hay hơn khúc
cái này.

Tất cả mọi người đều đắm chìm vào trong đó.

Càng ngày càng nhiều người vây chung quanh, nhưng lại yên tĩnh như đi

vào nơi không người, ngay cả thở cũng không dám thở quá mạnh, sợ quấy
nhiễu tiếng đàn tuyệt đẹp.

Tam hoàng tử Nam Cung Tiếp, lại càng kinh ngạc hơn, khúc này chỉ ứng

với trên trời có, nhân gian có mấy người được nghe thấy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.