ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 931

Phượng Lan Dạ đã ôm cầm bước lên, hai gã thái giám mang ra cầm thai

(bàn để cây đàn), bày ở ngay giữa đại điện, Phượng Lan Dạ đặt cầm lên đó
rồi ngồi ở ngay giữa đại điện.

Tiếng đàn mênh mông vang lên, tám tên tỳ nữ bên người liền bắt đầu

múa.

Ống tay áo nhẹ mỏng như mây, bay, múa, nhúng, xoay tròn, cả điện

nhuộm màu đỏ tươi.

Tiếng đàn réo rắt xa xa, vang vọng ở trên đại điện.

Linh hoạt kỳ ảo dễ nghe, thật giống như ngọc châu rơi vào cái khay, như

tiếng suối réo rắc, mọi người tựa hồ như đến một nơi có nhiều hoa thơm cỏ
lạ chim hót líu lo.

Bỗng nhiên, trong đại điện có nhiều loài hoa run rẩy, mấy bó hoa tươi

trên bàn, rối rít bức khỏi cành bay lên, nhắm giữa không trung mà phi,
chậm chạp mà có tiết tấu.

Một, hai , ba .

Càng ngày càng nhiều, người người nhìn thấy quang cảnh trước mắt như

thế, đều hứng thú mười phần, người chưa từng thấy qua cảnh tượng này, thì
ngay cả hít thở cũng khó khăn, đôi mắt mở lớn, tựa hồ rất khó để tin, tiếng
đàn này lại có thể khiến cho Hoa bứt ra khỏi cành, còn mang theo làn
hương thơm động lòng người.

Nhìn lại tiểu nha đầu đang ngồi ngay ngắn ở trước đài cầm, thật giống

như trích tiên cưỡi trên đoá mây hồng sắc, toàn thân linh động, mặt mày
trong sáng xinh đẹp tuyệt trần, những ngón tay ngọc nhỏ và dài, uyển
chuyển lướt trên dây đàn, hương thơm như lan toả từ trên đầu ngón tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.