ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 94

Phượng Lan Dạ cũng không nói thêm cái gì nữa, xốc chăn đứng dậy,

Hoa Ngạc lập tức tiến lên hầu hạ nàng, trong không gian yên tĩnh, chỉ có
thanh âm xột xoạt của quần áo, bầu không khí thật khó thở, gặp phải tình
huống như thế nhiều lần, nên Hoa Ngạc xem như đã tập thành thói quen, kể
từ khi công chúa đụng đầu vào cột, tính tình so với trước đây có khác biệt
quá lớn, phần lớn thời gian rất ít nói chuyện, nàng tựa hồ thích yên lặng để
suy nghĩ hơn.

"Mới vừa rồi là người nào tới?"

Bỗng nhiên Phượng Lan Dạ mở miệng, lúc nãy ngủ mơ mơ màng màng

hình nghe được có ai đang nói chuyện.

Hoa Ngạc lôi nàng ngồi ở trước gương đồng xử lý đầu tóc, vừa bẩm báo:

"Là Tam công chúa ở viện kế bên, mới vừa rồi có tới thăm chúng ta xem
thế nào? Nghe nói không có việc gì thì trở về bên đó?"

Hoa Ngạc nói xong, dừng động tác trong tay lại một chút, nhìn chủ tử

trong kính, thanh khiết tươi đẹp và lạnh lùng, như một đoá hoa sen nở trên
mặt nước, vẻ mặt không có một chút phản ứng nào, vươn ra một bàn tay
mãnh khảnh nhẹ tay trêu chọc sợi tóc mai đang thả xuống, thấy Hoa Ngạc
không nói lời nào, lấy làm kỳ quái mở miệng: "Rồi sao?"

"Các nàng cả đêm hôm qua cũng không có trở về."

Hoa Ngạc thì thầm một câu xong liền không hề nói gì nữa, Phượng Lan

Dạ Tâm cũng cúi đầu xuống, cuộc sống ở những nơi như thế này, ai cũng
sẽ không muốn cho người khác biết bí mật của mình, cho nên tốt nhất là cứ
duy trì khoảng cách với họ, nếu có làm cái gì thì nên làm hình thức bên
ngoài thôi, còn trong lòng thì phải có chừng mực, những chuyện này nàng
đều hiểu rõ.

Hai người mới vừa thu thập xong, chuẩn bị dùng đồ ăn sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.