ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 129

Chương 16: Những món quà Noel

Bầu trời xanh trong vắt, nắng rực rỡ dát vàng trên những đám

tuyết trắng muốt hai bên đường. Vi rời khỏi phòng thi với một tâm
trạng thật nhẹ nhõm. Sáng nay cô đã hoàn thành tương đối tốt môn
thi cuối cùng của học kỳ này. Vậy là lại sắp kết thúc một năm, lễ
Noel đang đến rất gần… Nhưng kể từ sau Noel năm đó, Vi đã
không còn thấy vẻ đẹp cổ tích của những bông tuyết nhẹ và mềm
mại nữa. Những vòng nguyệt quế hay các cây thông xanh lấp lánh
ánh đèn cũng đã thôi không còn khiến cho mùa đông trở nên ấm
áp trong lòng cô. Đối với cô bây giờ, tuyết trắng là biểu tượng của
sự lạnh lẽo, và Noel là hiện thân của nỗi cô đơn… Vi suy nghĩ vơ vẩn
trong lúc đứng đợi xe buýt đến Eaton Center. Chiều nay cô không
phải đến quán của Quân nên cô quyết định sẽ đi mua sắm một ít
quà giáng sinh cho mọi người, cũng là để xả stress sau thời gian học
thi căng thẳng. Hôm qua khi gọi điện chúc cô thi tốt, Quân đã “ra chỉ
thị” cho cô phải nghỉ ngơi cho khỏe khoắn, “chứ không nhìn mặt em,
mọi người lại tưởng anh bóc lột em ra nông nỗi này thì oan cho anh
lắm”.

Eaton Center toàn một màu đỏ rực rỡ. Ở những nơi như thế này,

lễ Noel đã được thương mại hóa một cách triệt để. Các cây thông lộng
lẫy, những ánh đèn màu rực rỡ, ngay cả ông già Noel cũng cưỡi trên
một cỗ xe trượt tuyết hào nhoáng được kết từ các hạt pha lê
Swarovski lóng lánh. Những chiến nơ và những vòng nguyệt quế đỏ
rực rỡ chen lẫn với màu đỏ nổi bật của các tấm băng rôn quảng cáo
cho chiến dịch giảm giá mùa lễ hội. Vào những dịp như thế này,
ông già Noel còn có thêm nghề tay trái là làm người mẫu quảng cáo
cho các công ty. Vi thoáng mỉm cười khi nhìn thấy hình ảnh ông già
Noel đội mũ đỏ, vác một túi quà to với tiếng cười ho ho ho quen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.