ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 158

Ngồi thêm một lúc, Vi quyết định ra về, viện cớ còn có hẹn

đến thăm nhà một người họ hàng nữa. Nhưng lý do chủ yếu là ngay
từ lúc nhìn thấy anh khi mới bước vào, Vi đã chẳng còn tâm trí đâu
mà nói chuyện. Linh bảo cô trước khi quay lại Canada, nhất định
phải gặp nhau lần nữa. Vi gật đầu hứa hẹn “Ừ, chắc chắn rồi, tao
còn nhiều chuyện muốn tâm sự với mày lắm”. Vi cũng để mặc cho
Linh tranh phần trả tiền. Rồi vẫy tay với Linh, Vi bảo cô đi trước,
Sơn chắc đã đợi cô sẵn ở ngoài kia rồi.

Vi cúi mặt bước nhanh ra khỏi quán. Trời buổi tối đẫm hơi sương.

Cô ngơ ngẩn giữa bãi để xe, không thể nhớ mình đã để xe ở chỗ nào
nữa. Vi cũng không nhớ biển số xe. Cô dò dẫm bước giữa các hàng
xe, căng mắt tìm chiếc xe wave cũ màu xanh của bà bác. Một chiếc
ô tô cách cô mấy bước bỗng nhiên nháy đèn. Vi ngẩng nhìn lên,
đúng lúc gặp tia nhìn của chủ nhân chiếc xe đang đứng đó, chìa khóa
vẫn còn cầm trên tay. Một lần nữa số phận như trêu ngươi lại bắt
cô phải đối mặt với anh.

- Vi - Anh thốt lên, ngập ngừng, hơi sững người lại dường như

không tin vào mắt mình.

Vi không thể mở miệng. Cô bỗng muốn quay người trốn chạy,

nhưng đôi chân không nghe theo sự điều khiển của cô. Anh đang
tiến lại gần cô, giọng anh như lạc hẳn đi:

- Vi, em về khi nào thế?

Bình tĩnh nào, cô tự nhủ, mọi chuyện với anh đã qua rồi, hãy đối

mặt với anh ta như đối với một người quen cũ. Vi khẽ nhắm mắt,
hít vào một hơi dài, miệng cố gắng nặn ra một nụ cười xã giao:

- Em mới về tuần trước. Không ngờ lại gặp anh ở đây. Hà Nội

nhỏ thật đấy - Cô thốt ra những suy nghĩ đang quẩn quanh trong
đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.