ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 159

- Em đi với ai? - Anh ngập ngừng hỏi, mắt nhìn quanh quất

xung quanh cô như đang tìm kiếm.

Cô lắc đầu một cách dũng cảm:

- Em đến gặp bạn thôi, nhưng bạn em về rồi.

- Vi, anh có thể mời em một ly cà phê được không? - Anh rụt rè

nhìn cô.

Lần đầu tiên kể từ khi biết anh, cô thấy anh lúng túng đến

vậy. Nhưng cô lại lắc đầu, nói dối:

- Em phải về. Em có hẹn rồi.

- Vi, chỉ một chút thôi - Anh nói như van nài.

Cô khẽ cắn môi, giận bản thân mình khủng khiếp. Cô không có

đủ dũng khí để từ chối ánh mắt tha thiết của anh. Anh mở cửa xe
cho cô ngồi lên ghế trước. Cho đến khi chiếc xe đã lăn bánh hòa
vào dòng người tập nập trên đường, Vi bỗng nhiên mới thấy hoảng
sợ với quyết định nông nổi của mình. Cô sẽ phải đối mặt với anh
như thế nào đây? Một khoảng thời gian im lặng nặng nề trôi qua. Vi
bứt rứt quay quay chiếc chìa khóa xe máy trong tay.

- Em về được bao lâu? - Anh bỗng hỏi.

- Hai tuần. Thứ bảy tuần sau em đi rồi.

Lại một khoảng im lặng nặng nề và gượng gạo. Xe đang chạy trên

đường Thanh Niên. Được một đoạn, anh cho xe rẽ vào một con phố
nhỏ rồi dừng lại bên lề đường, hình như đã quên bẵng mất chuyện
mời cô uống cà phê.

- Em có khỏe không? - Cuối cùng anh cũng quay sang nhìn cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.