ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 162

- Đừng nhắc đến chuyện đó - Giọng anh chợt gay gắt - Chỉ cần

cho anh thêm thời gian. Chỉ cần em nói em có thể đợi anh!

- Đợi anh thì sẽ như thế nào? - Cô nhìn vào mắt anh mỉm cười -

Anh có dám hứa chắc chắn với em điều gì không? Anh đừng
giống như tất cả những người đàn ông ngoại tình khác - Cô cao
giọng chua chát - Em không còn giận anh, nhưng cũng không muốn
liên quan gì đến anh nữa.

Vi thất vọng cắn môi. Cuối cùng cô cũng không thể kiềm chế

được. Cái mặt nạ cứng cỏi đã rơi xuống mất rồi, phải nỗ lực lắm
cô mới không bật khóc. Mặt anh tái nhợt đi, hình như anh muốn nói
thêm một câu gì đó, nhưng rồi lại thôi, chỉ im lặng đưa mắt nhìn
qua cửa kính xe, tập trung vào một điểm xa xăm, vô định nào đó.
Phải, cô đã dồn anh đến chân tường rồi, làm sao anh có thể hứa
hẹn với cô điều gì chứ? Nhưng ít nhất cô cũng có được tình cảm
chân thành của anh, chỉ là họ đã gặp nhau không đúng thời điểm mà
thôi. Vi thở dài, chợt nhớ đến việc “những người bạn bí ẩn” đã tiếp
tế cho bố cô suốt hơn một năm qua. Cô rất muốn hỏi thẳng anh
rằng có phải chính anh đã dàn xếp chuyện đó không? Nhưng sau
một hồi đắn đo suy nghĩ, cô quyết định dù có biết hay không thì
chuyện đó cũng không còn quan trọng nữa. Cô không muốn lại có
thêm lý do để ràng buộc với anh, cô cũng không muốn nhất thiết
phải sòng phẳng mọi thứ. Cô muốn nếu việc đó khiến cho lương
tâm anh thanh thản hơn, như một cách để bù đắp cho cô, thì hãy cứ
để cho anh được toại nguyện.

- Mình về thôi, khuya rồi - Cô lên tiếng phá vỡ bầu không khí

im lặng nặng nề đang bao vây quanh họ.

- Vi, anh... - Anh ngập ngừng giây lát, dường như rất khó khăn

trong việc lựa chọn từ ngữ - ... rồi sau này em sẽ hiểu... - Cuối cùng
anh cũng nói tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.