ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 301

nhỉ? Chỉ đứng khoanh tay mà cũng được trả tới ba trăm ngàn á?”. “Ô,
thế thì em lại chưa biết gì về bất động sản rồi”- Chàng trai ranh
mãnh mỉm cười. Cho nên, để có thể tránh những thắc mắc ngớ
ngẩn về các vị huấn luyện viên thể thao, hôm nay chúng ta sẽ thảo
luận một chút về bất động sản…

- Ha ha ha, thầy anh vui tính thật đấy.

- Ừ, anh rất thích một câu nói của thầy: “mọi sự việc sẽ thay đổi

nếu ta nhìn chúng theo một khía cạnh khác”. Vì vậy, hãy cố gắng
nhìn vào khía cạnh tích cực của sự việc mỗi khi em gặp khó khăn hay
buồn phiền.

- Bây giờ em hết buồn phiền rồi - Cô cười - Chắc em phải học

tập anh, mỗi khi không vui sẽ lên mạng đọc truyện cười.

- Hoặc đến gặp anh, anh có cả kho truyện cười để kể cho em.

Vi ngước mắt nhìn lên vòm trời đêm. Vô vàn những ngôi sao

đang lấp lánh như những hạt pha lê lộng lẫy. Ba chữ “bất động sản”
lại vô tình nhắc cho cô nhớ tới chàng “thợ xây kiêm con buôn đồng
nát” của một đêm bốn năm về trước. Cô tự hỏi không biết giờ này
anh đang làm gì? Có cô gái nào đang kể truyện cười giúp anh quên đi
nỗi đau trong tim, giống như cô đang may mắn được Nam an ủi
không? Một làn gió đêm thổi tới khiến cho Vi bất chợt rùng mình.

- Về thôi, lạnh rồi. Ngày mai còn cả đống việc phải làm.

Một bàn tay chìa ra trước mặt Vi. Cô vịn vào tay anh đứng dậy.

Bàn tay ấm áp của Nam cho cô một cảm giác an toàn và dễ chịu, một
cảm giác quen thuộc đến nôn nao khiến cho Vi bỗng nhiên ngơ
ngẩn. Trước đây, cô luôn luôn cảm thấy được che chở trong vòng tay
của Nguyên, nhưng kể từ bây giờ, có lẽ cô sẽ chỉ còn gặp lại anh trong
giấc mơ mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.