ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 303

cuống quýt lên với ý nghĩ đó, như thể sắp sửa mất đi một thứ gì vô
cùng quý giá. Không có anh, cô vẫn có thể sống tốt, nhưng không
có anh, cô không thể nào sống hạnh phúc được. Một điều hiển
nhiên như vậy, sao bây giờ cô mới chợt nhận ra?

Tan cuộc họp chiều hôm đó, Vi kiểm tra điện thoại thấy có một

cuộc gọi nhỡ. Là Quân. Cô cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng.Vi vội
vàng gọi lại cho anh. Đầu dây bên kia vang lên giọng nói quen thuộc:

- Vi à, em có khỏe không?

- Anh Quân, sao anh đi mà không nói gì với em cả - Cô trách móc.

- Ừ, sorry, anh cũng gấp quá - Tiếng anh cười có vẻ biết lỗi.

- Anh định ở đó bao lâu? - Cô hỏi.

- Anh định ở đến hết tháng thôi. Vancouver đẹp lắm. Bao giờ

em phải đến đây chơi mới được. À… mà em đã gặp Nguyên chưa? -
Anh bỗng ngập ngừng.

- Em… gặp rồi - Cô cũng ngập ngừng, rồi im lặng, vì chẳng biết

phải nói gì thêm.

Cô nghe thấy anh khẽ hắng giọng trong điện thoại. Cuối cùng

anh nói:

- Mấy người bạn đang rủ anh đi uống bia, chắc anh phải đi

rồi. Hẹn gặp lại em sau nhé.

Cô vâng khẽ, đã toan dập điện thoại thì bỗng lại nghe tiếng anh:

- Vi à - Anh nói rất khẽ.

- Vâng - Cô trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.