ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 36

- OK, vậy đi luôn thôi, đúng là hôm nay đông người quá.

Anh vừa nói vừa gọi người phục vụ lại thanh toán. Cô bảo anh là cô

muốn về nhà vì cảm thấy không được khỏe lắm, nhưng anh đề
nghị đi về nhà anh trước, nghỉ ngơi một lát rồi anh sẽ lấy xe đưa cô
về, vì nhà anh cũng chỉ cách đây vài bến tàu điện ngầm.

- Đi buýt về nhà Vi thì xa và bất tiện lắm, nhất là khi Vi không

được khỏe thế này - Anh nói thêm.

- Thế thì mình đi bộ một đoạn nhé, tôi cảm thấy ngột ngạt lắm

nếu lại phải chui xuống ga điện ngầm bây giờ - Cô nói.

- Cũng được, vậy mình đi bộ một lát cho thoáng. Khăn và mũ của

Vi đâu? Bên ngoài lạnh lắm đấy, đi bộ ngoài trời bây giờ chẳng khác
gì đi trong tủ lạnh cả.

Đang đau đầu nhưng Vi cũng phải bật cười trước lời dọa dẫm của

anh. Anh nhắc mới khiến cô nhớ ra lúc chiều vội đi đến chỗ hẹn
nên cô không để ý là đã quên găng tay, khăn và mũ ở nhà. Cô nhún
vai:

- Không sao đâu, áo tôi ấm lắm mà.

- Quàng cái này vào - Anh vừa “ra lệnh”, vừa tháo chiếc khăn len

trên cổ ra quàng vào cổ cho cô.

Cô để yên cho anh nhẹ nhàng quấn từng vòng khăn quanh cổ,

cảm nhận được từng hơi ấm của anh từ chiếc khăn mềm mại. Một
nỗi xúc động nhè nhẹ dâng lên trong lòng, len lỏi lên cả đôi mắt mà
cô không sao giải thích được. Chỉ là một cử chỉ đơn giản như vậy sao
lại có thể khiến cho cô cảm thấy dễ chịu hơn?

Ngoài trời lạnh hơn họ nghĩ. Những cơn mưa tuyết buổi sáng đã

tạnh nhưng không vì thế mà trời trở nên ấm hơn. Trái lại, mỗi khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.