ĐÔI BẠN - Trang 125

sau, khung cửa sổ để lộ ra một khu vườn nhỏ, vài quả na màu xanh như
ngọc thạch lẫn vào bóng trong xanh và êm lọt qua những cành na mềm lá
xếp đều đặn. Nhìn mấy quả na, Dũng nhớ lại câu nói của Trúc:
-Những mùi na âm ấm và thơm như môi người yêu.
Dũng nhận ra rằng đến lúc sắp đi chàng bị những ý thèm muốn luôn luôn
đến ám ảnh. Nghĩ vậy nhưng chàng vẫn không sao làm á được những tiếng
khêu gợi tự nhiên của thâm tâm. Chàng lấy làm tức tối vì lẽ gì người mà
chàng yêu nhất trên đời lại không có thể nào thành người bạn trăm năm của
chàng được. Dũng mỉm cười.
-Thì chính tại mình muốn thế chứ tại ai đâu?
Loan hỏi:
-Anh nghĩ gì vui mà mỉm cười thế?
Dũng đáp liều:
-Tôi thấy mấy quả na kia ngon mà tiếc sẽ không được ăn.
Chàng giật mình vì biết đã nói lỡ lời. Loan sinh nghi hỏi:
- Tại sao thế?
Dũng đáp:
-Tại thế...
Không nói cho Loan biết hẵn là mình sẽ đi nhưng Dũng vẫn muốn Loan
hơi nghi ngờ để thử ý Loan.
Loan nói:
-Anh hay trả lời mập mờ, đến bực mình thôi.
Thật ra Loan sung sướng thấy có nhiều chứng cớ về việc Dũng bỏ nhà đi.
Loan nhìn Dũng rồi đứng hẳn dậy nói:
-Nào đi...
Hiền nói:
-Đã hết việc đâu mà đi. Cô giúp tôi một tay cho xong nốt chỗ này đã.
Loan mỉm cười lại ngồi xuống:
-Nào thì ở lại. Đi, ở lại, hai đường phân vân...
Dũng ngồi yên lặng một lúc lâu rồi thong thả nói như khuyên Loan:
- Cô nên ở lại...
Loan nhìn Dũng, hai mắt luôn luôn chớp có vẻ một người đương tự hỏi để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.