ĐÔI BẠN - Trang 127

-Kiếm hai trăm bạc để sẵn đấy. Hôm qua Ngữ đến thăm tôi.
-Sắp đi rồi à?
Trúc ngạc nhiên nhìn Dũng:
-Sao?
Dũng luống cuống:
-Có sao đâu! Chưa định ngày chứ?
Trúc mỉm cười hỏi:
-Nếu không muốn nhảy nữa thì thôi, cũng được.
Dũng vội tìm cớ nói chữa:
-Không. Tôi sợ đi ngay thì chưa có tiền. Đào đâu ra hai trăm bây giờ.
-Đi ngay thì không đi ngay, nhưng cố nhiên là đi trước ngày cưới. Phải để
sẵn tiền, bất thần đi lúc nào không biết trước được.
Dũng cúi mặt nhìn xuống đất. Trúc đột nhiên nói:
-Hay thôi vậy, anh nghĩ kỹ xem. Lần nhảy này hệ trọng không như lần
trước đâu. Đời anh sẽ đổi khác hẳn. Mà đi là đi hẳn, không bao giờ quay về
được nữa. Tôi không mất gì nhưng anh mất nhiều lắm. Cũng nên nghĩ kỹ.
Dũng nhìn về phía nhà ngang. Loan cũng đương nhìn ra dò xét hai người.
Dũng nói:
-Cần gì phải nghĩ nữa vì cảnh đời về sau này mới đích thực là cảnh đời
sống tự nhiên của tôi.
Thực ra lúc đó Dũng đương sợ. Chàng thấy việc chàng sắp làm có vẻ táo
bạo quá. Không muốn nghĩ nữa, Dũng nói:
-Thôi ta vào kẻo cô Loan nghi ngờ.
Gần vào tới nhà. Dũng hỏi Trúc và cao giọng cốt cho Loan nghe thấy:
-Chủ nhật sau tôi sẽ rủ anh Lâm và chị ấy sang bên ấp xem gặt lúa. Anh
bảo thổi sẵn ít cơm nếp.
Chàng nói thế là để dò ý Loan. Nếu Loan muốn đi, sáng chủ nhật sau nàng
sẽ đến chơi Thảo thật sớm.
Dũng sẽ hiểu và nhân dịp ấy chàng sẽ ngỏ nỗi lòng chàng cho Loan biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.