ĐÔI BẠN - Trang 128

Nhất Linh

ĐÔI BẠN

Chương 16

Phần III

-Mau lên,không đói lắm rồi.
Loan vừa nói vừa rót nước vào chai,nước nóng bắn ra bàn tay khiến Loan
đặt vội ấm xuống bàn,xúyt xoa đưa tay lên miệng thổi cho dịu chỗ
bỏng.Dũng ân cần hỏi:
-Có làm sao không?
Loan sung sướng nhìn Dũng mĩm cười rồi nũng nịu đưa bàn tay lên trước
mặt Dũng:
-Không sao.Khỏi rồi.
-Chóng thế.
Loan lại nghĩ đến chuyện khác ngay.Nàng bảo Trúc:
-Mọi ngày một mình anh Trúc ở đây buồn chết.Một cái nhà gạch cổ trơ vơ
giữa cánh đồng thế này mà không sợ thì cũng lạ thật.Tôi chịu.
Trúc nói:
-Thế mà tôi còn phải ở đây mãi thì sao?
Loan quay lại phía Trúc,hỏi dò:
-Có chắc anh ở mãi không?
Trúc hơi lấy làm lạ.
-Tôi ở mãi cho đến khi nào không ở nữa.
-Nghĩa là cho đến khi nào anh đi.
-Không ở nữa thì cố nhiên là đi rồi còn cần gì phải nghĩa là nữa.Chữ “nghĩa
là”cô dùng thừa.
Loan đột nhiên hỏi:
-Nhưng sao anh lại không ở nữa?
Trúc nói:
-Cô Loan đến hay.Từ sáng đến giờ hỏi lắm câu lẩn thẩn, ỡm ờ vô cùng.Còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.