ĐÔI BẠN - Trang 126

tìm một câu trả lời quyết định. Nàng yên lặng khẽ gật đầu, rồi hai người,
mỗi người nhìn một phía cùng có dáng suy nghĩ.
Một ý thoáng hiện ra làm cho Dũng bàng hoàng như người đương buồn sắp
được nhắp chén rượu để quên mình đi trong chốc lát. Trước khi đi, thế nào
chàng cũng sẽ tìm dịp để ngỏ cho Loan biết rằng chàng yêu Loan, tấm tình
yêu ấy trong đời chàng cũng tự nhiên và cần cho chàng như không khí, như
ánh sáng mặt trời cần cho sự sống. Chàng sẽ ngỏ cho Loan rõ nỗi đau khổ
băn khoăn của chàng từ khi bắt đầu biết suy nghĩ đến nay; chàng được cái
may sinh ra cùng một nơi với Loan, trong bao lâu được cùng sống với
Loan, nhưng chàng lại không có cái may được yên tâm sống trong một gia
đình mà từng giây từng phút chàng chỉ muốn thoát ra khỏi. Nếu Loan cũng
yêu chàng thì tình yêu của Loan chắc sẽ an ủi được chàng những khi ở xa.
Trước khi từ biệt hẳn nhau, hai người sẽ sống những ngày thần tiên và cái
thú yêu nhau não nùng mong manh của những ngày cuối cùng ấy sẽ mãi
mãi để lại một thứ hương thơm không bao giờ phai trong đời hai người.
-Quang cảnh vui quá nhỉ.
Tiếng Trúc làm Dũng giật mình, quay lại.
Trúc gác xe đạp ở bờ hè, ngả mũ bước vào nhà.
Loan nói:
-Trông anh Trúc dạo này đen tệ.
-Đen vì độ này gặt lúa. Phơi nắng ở ngoài ruộng cả ngày. Còn mười mẫu
sáng trăng mới gặt. Hôm nay nhân rỗi lên mừng anh Dũng sắp cưới vợ.
Trúc vừa thở vừa nói lắp:
-Phóng xe đạp một hơi đến đấy. Mệt quá.
Dũng hỏi:
-Định đến đây thật hay vì ghi đông xe đạp quay về phía này nên đi về phía
này?
Trúc nói:
-Định đến đây thật. Có một ngày rỗi, có dịp tốt tội gì không nhảy.
Dũng biết là Trúc muốn tỏ cho chàng hay rằng đã có dịp tốt để cho hai
người bỏ trốn đi. Dũng nóng ruột muốn biết ngay nên kéo Trúc ra ngoài
vườn. Trúc nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.