ĐÔI BẠN - Trang 14

nhiên.
Bỗng Trúc yên lặng nhìn Loan:chàng thấy Loan đẹp nên đăm đăm mãi.Rồi
giật mình và lo sợ vẫn vơ.Trúc như mình nói với mình,lẩm bẩm:
-Đàn bà là xoàng,người nào cũng xoàng.
Chàng quay vào phía Dũng,hỏi to:
-Có phải không anh Dũng?
Dũng đương mãi nói chuyện với Xoàn và Thái ở trong nhà,nghe Trúc
hỏi,giật mình không hiểu chuyện gì,nhưng cứ đáp liều:
-Chính thế.
Loan nói to:
-Các ngài bàn bạc cái gì đấy.Chắc hết việc cơm lại đến việc nước hẳn.
Cụ chánh Mạc ngửng đầu lên nhìn ngơ ngác.Từ ngày Phương bị bắt,hể thấy
các bạn Cận ở tỉnh về chơi với Cận là cụ sinh ra lo sợ.Cụ đã già lại có mỗi
một người con trai nên cụ không muốn con cụ có nhiều bạn.Nhất là hôm
nay lại có Thái,một người mà cụ chánh chưa bao giờ thấy đến chơi lần
nào.Song Thái cũng đến với Dũng nên cụ cũng hơi yên tâm; đối với
cụ,Dũng là con một ông tuần nên bạn của Dũng cụ có thể tin được.
Dũng đã thoáng nhận thấy vẻ nghi ngại trên nét mặt của cụ chánh,nên vội
đùa với Loan:
-Có mỗi việc quay máy hát cho anh em nghe mà các anh ấy bàn mãi chưa
biết cử ai.
-Phải ấy,cử tôi cho.
Cận nói:
-Nhưng chỉ có một cái đĩa.
Loan nói:
-Chắc lại vẫn cái đĩa Nam-bằng ngày xửa ngày xưa chứ gì?
Nàng vừa quay máy vừa hát khe khẻ:
-Nước non ngàn dặm ra đi...
Một lúc tiếng hát nổi lên,trừ Dũng ra ,còn người nào cũng chú ý lắng tai
nghe.Dũng đã được nghe nhiều đĩa hay nên rất khó chịu về tiếng hát rè rè ở
cái dĩa đã mòn,vì dùng đã không biết đến bao nhiêu lần.Nhưng vì mọi
người ra ý thích,nên Dũng không dám tỏ vẻ khó chịu.Chàng cảm động thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.