ĐÔI BẠN - Trang 24

Bà hai nói:
-Đừng đợi tôi.Tôi sẽ sang nhưng lát nữa cơ.
Tới con đường lát sỏi trên có giàn cây, hai người tự nhiên cùng chậm bước
lại, người nọ ý muốn nhường người kia tiến lên trước mình để khi ra đến
sân nhà Dũng, người ta khỏi trông thấy hai người cùng đi với nhau. Nhưng
vì không ai dám nói hẳn ra nên người nọ tưởng người kia muốn cùng đi
chậm lại để nói một câu chuyện riêng, nhất là chỗ đó lại khuất, có cây che
phủ kín.Loan cúi nhìn xuống, lấy mũi giầy ấn những hòn sỏi to nổi cao lên,
đợi Dũng nói. Dũng cũng đợi Loan, nên hai người đi yên lặng như thế,
không ai cất tiếng và cùng ngong ngóng đợi. Đến chỗ rẽ quặt ra sân, Dũng
nói:
-Trông những hòn sỏi nầy tôi lại nhớ đến hồi năm ngoái ra Sầm-Sơn.
Chàng nghĩ đến những nổi buồn đầu tiên của chàng khi xa Loan, buổi chiều
trong rừng phi lao hiu hắt và trên bãi biển vắng người. Chàng dịu giọng nói
tiếp:
-Buổi chiều,những bải bể vắng người với tiếng sóng không bao giờ
ngừng...Hôm nay tôi còn nhớ in...
Loan nói:
-Đã lâu lắm, khi em còn bé đi với thầy em qua Thụy-Anh được trông thấy
bể ở xa. Năm ngoái hồi anh ra ngoài ấy...
Tiếng người nói gần đấy làm Loan ngừng lại. Hai người cùng đứng dừng
lại.Dũng nói:
-Hình như tiếng cụ thượng Đặng.
Chàng hạ thấp giọng có vẻ bí mật:
-Và cả tiếng cô Khánh nữa.
Loan nói:
-Hai ta đứng tạm ở đây đợi cô ả đi qua đã.
Hai người đứng lẩn sau giậu găng ta dưới một cây bồ kết dại. Những cành
đầy hoa vàng rủ xuống chạm vào tóc hai người. Loan và Dũng cùng yên
lặng. Tiếng giầy trên sàn gạch một lúc một xa và nghe như ở một thế giới
khác đưa lại. Trên cành bồ kết,một con bọ ngựa non giơ hai càng tìm chổ
níu rồi đánh đu chuyền từ lá nầy sang lá khác. Mùi nước hoa và phấn ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.