ĐÔI BẠN - Trang 51

-Chúng tôi đói lắm rồi.Trong này có thức ăn ngay.
Mọi người quay ra,ngơ ngác nhìn Dũng và Trúc đầu tóc rối bời và quần áo
ướt đẫm nước mưa.Hiền nói:
-Ma quỷ ở đâu hiện về thế này?
Dũng nghiêm trang đáp:
-Em sang thăm lúa ở bên ấp.
Đính đáp:
-Lúa đâu bây giờ mà thăm với nom.Rõ chú này!
Dũng cười:
-Ừ nhỉ! Tôi quên đi mất đấy.
Thuận,vợ Đính,nói:
-Chú Dũng thì làm ruộng với làm nương gì.Nay mai chú ấy làm quan
rồi,chú ấy cần gì đến ruộng.Hai ông tướng lại đi mò mẫm ở đâu về chứ gì?
Dũng hơi khó chịu đáp:
-Có lẽ.
Không nhìn hẳn vào chổ Loan ngồi,nhưng Dũng biết rằng từ lúc vào Loan
vẫn chăm chú nhìn mình.Loan ngồi khuất sau Hiền để không ai chú ý
đến.Nàng không nói,không mĩm cười,chỉ yên lặng nhìn Dũng.
Dũng đặt mũ xuống bàn và đứng dựa vào thành ghế,hơi nghiên người để ẩn
mặt trong bóng tối.Loan biết rằng Dũng muốn được tự do nhìn lại
mình;hai con mắt nàng bổng tươi hẳn lên dưới ánh đèn và hai hàng lông mi
nàng hơi rung động.Nhìn Loan,Dũng thấy rõ ý nàng muốn bằng hai con
mắt lặng lẽ diễn cho chàng biết nổi vui sướng âm thầm được trông thấy mặt
chàng.
Loan cất tiếng nói:
-Tôi chịu các anh thôi.Dễ thường các anh không biết rét là gì.
Trúc đáp:
-Chuyện,cô bảo làm ruộng mà không tập chịu được rét thì làm thế nào nổi.
Dũng nói tiếp:
-Có đi ra ngoài mưa rét khi về mới biết là ấm,cô Loan ạ.
Trúc nói:
-Mà nhất là đói.Giờ chúng tôi về thay quần áo,lúc sang mong sao lại có sẳn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.