ĐÔI BẠN - Trang 55

Dũng hiểu ý Thuận muốn nói khi chàng lấy Khánh,nhờ thế lực cụ thượng
Đặng,chnàg sẽ ra làm quan rất dễ dàng.Dũng định nói:
-Tôi không phải bám vào ai mới lập được thân.
Nhưng câu ấy chàng không nói ra, đã bao nhiều lần như thế rồi,hể muốn
nói đến những cái xấu xa,yếu hèn thì chàng thấy như định ám chỉ một
người nào trong nhà.Một độ chàng hăng hái bàn chuyện với Trương,công
kích những người ham hư danh,chàng không ngờ chính lúc đó Trương
đương nhờ bố vợ vào Huế vận động xin chức hàn lâm để người ta khỏi gọi
mình là ông cả.Khi biết,Dũng ngượng không dám nhìn mặt Trương đến
mấy tháng,người lấy điều đó làm nhục,người hổ thẹn nhứt lại là Dũng chứ
không phải Trương:
-Sống bám vào người khác.
Tất cả mọi người trong nhà,trong họ thảy đều sống bám vào ông tuần và
cho đó là một sự tự nhiên,một cái phúc.Một lần cụ Bang ốm nặng,con cháu
phải về chăm nom.Dũng mới nhận thấy không có người nào làm một
việc,một nghề gì cả,mà người nào cũng sống phong lưu,sang trọng.
Tiếng Thuận vừa cười vừa nói:
-Nhưng ông tướng nhà này phải có học chăm thi đổ đi đã rồi hãy nói
chuyện.
Dũng nói:
-Tôi sẽ xin hết sức chăm học để được vợ đẹp.
Miệng nói nhưng trí Dũng vẫn theo đuổi ý nghĩ đương bỏ dở:
-Cha mình coi như là một bổn phận,hơn thế nữa,một cái vinh dự lớn được
cho mọi người trong họ nhờ vả.Mà như thế ai không coi cha mình là một
người rất tốt.Ai không phục.
Loan nói:
-Hôm thượng thọ tôi được ngắm mặt cô dâu.Cô ấy đẹp chứ.
Dũng tiếp:
-Mà người lại nết na,nhu mì,lịch sự đủ hết các tính nết tốt.
Hai người đưa mắt nhìn nhau hơi mĩm cười.Dũng cũng như Loan, đều cho
mấy câu đó chỉ là những câu nói cho có chuyện mà thôi.
Loan cầm ấm rót nước mời Dũng và Trúc uống.Lúc nàng rót nước Dũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.