ĐÔI BẠN CHÂN TÌNH - Trang 105

9

Nhân những buổi cỡi ngựa đi chơi, Goldmund đã quen thung thổ; y biết rằng
đi khỏi cánh đồng lầy phủ tuyết sẽ có một cái vựa lúa của chủ nhà và xa hơn
một chút là cái trại y có quen biết; y có thể nghỉ chân và ngủ đêm ở một
trong hai nơi ấy. Rồi ngày mai sẽ liệu. Dần dần y lại say mê tự do và nước
non xa lạ tuy đã một thời gian lãng quên. Ngày đông giá lạnh và âm u, cuộc
phiêu lưu có vị cay đắng, có mùi cực khổ, đói khát và tuyệt vọng, nhưng cao
đẹp vô cùng; sau những ngày sống dễ dãi và bực dọc, mùi tân khổ ấy đem
lại cho trái tim y một chút bình thản gần như an ủi.
Y nhọc mệt vì đi hoài. Thôi bây giờ hết cưỡi ngựa, y tự nhủ như vậy trong
khi nghĩ đến đất nước rộng mênh mông. Tuyết xuống lưa thưa, xa xa ngọn
rừng lẫn vào mây xám, sự yên lặng mênh mang ngút ngàn. Không biết Lydia
bây giờ ra sao, trái tim thao thức của nàng ra sao? Nghĩ đến đây, y đau đớn
chua cay; và tâm tình êm dịu của y gởi về nàng trong khi y ngồi dưới gốc
cây tần bì cô độc giữa đồng lầy hoang vu. Đến sau vì lạnh quá y lại lên
đường, hai chân tê dại lâu lâu mới lại quen bước, chút ánh sáng yếu ớt của
một ngày âm u hình như đã giảm dần. Đi mãi trong đồng ruộng xác xơ làm
cho y không thể suy nghĩ được nữa. Điều cần thiết lúc này không phải là ý
kiến hay tâm tình dù đẹp đẽ và êm ái đến đâu; điều cần là mặc áo ấm, đến
đêm tìm được chỗ trú chân, làm sao sống được như con cáo con chồn trong
chỗ giá băng không dung nạp con người này, phải cố gắng sao cho đừng ngã
quỵ ngay giữa đồng; còn thì cái gì cũng không đáng kể.
Y ngước mắt nhìn chân trời và giựt mình vì hình như nghe tiếng chân ngựa.
Có lẽ nào người ta đuổi theo mình? Y móc con dao săn trong túi ra, rút lưỡi
dao ra khỏi bao. Đến khi nom thấy người cưỡi ngựa, y nhận ra là con ngựa
trong tầu của chủ nhân đang tiến đến phía mình. Chạy trốn cũng vô chí, y
đứng lại đợi, thực ra không sợ mà lại rất hiếu kỳ, trái tim y đập mau hơn. Ý
nghĩ sau đây thoáng qua đâu: “Nếu ta giết được người cưỡi ngựa này thì
may mắn quá, ta sẽ có con ngựa, đời sẽ về ta.” Nhưng khi nhận ra người
cưỡi ngựa là thằng hầu nhỏ tuổi tên là Hans với cặp mắt xanh lợt trong trẻo
và khuôn mặt con trẻ nhút nhát, y không thể nín cười được; phải có trái tim

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.