ĐÔI BẠN CHÂN TÌNH - Trang 111

gã biết lấy cành thông chất một đống cao làm chỗ ngủ, Victor dốc trong hai
túi đầy ra bánh mì và phô ma, hai người cùng ăn. Goldmund hối tiếc vì đã
nổi khùng với bạn, y rán trở lại ngọt ngào, ân cần, y nhường cho bạn cái áo
len trắng để mặc đêm; hai người đồng ý cắt nhau canh gác đêm phòng thú
dữ. Goldmund thức trước để cho Victor đặt mình trên đám cành thông. Y
ngồi tựa vào gốc thông và giữ yên lặng rất lâu để cho bạn ngủ. Sau y thấy rét
quá bèn đi đi lại lại. Mỗi lúc y đi ra xa hơn, y nhìn đỉnh ngọn cây thông in
lên nền trời sáng mờ, lòng hơi khắc khoải vì vẻ tôn nghiêm của đêm đông, y
nghe tiếng trái tim nóng hổi và xao xuyến của mình đập nhịp trong tịch mịch
lạnh lùng không ai hòa điệu, y rón rén trỏ lại gần chỗ ngủ nghe tiếng thở đều
của người bạn đồng hành. Không bao giờ như lúc này, y thâm cảm nỗỉ niềm
của kẻ không nhà, không có một bức tường nhà, tường lâu đài hay tường tu
viện ngăn cách mình với sự khắc khoải mênh mang, một mình trơ trụi và cô
đơn đi qua cõi đời khó hiểu và thù nghịch, một mình giữa đám sao lạnh lùng
như có vẻ diễu cợt, giữa những con vật đang rình mò, giữa những cây sồi
kiên trì ngàn năm vẫn đó.
Y tự nhủ, không, không bao giờ y trở thành một người như Victor, dù rằng y
lông bông suốt đời. Y không bao giờ học cách liều lĩnh, học những thủ đoạn
ăn trộm ăn cắp, nhất là học thói giả điên đại, liều lĩnh và tráo trở, học lối
bông lơn mất dạy, lối ba hoa khoác lác. Con người láu lĩnh và táo tợn này có
thể có lý, có lẽ y không thể nào bằng được, cỏ lẽ không bao giờ y trở thành
một người du đãng thật sự, và có lẽ một ngày kia y cũng lại trở về sống giữa
bốn bức tường nào đó; dù sao y cũng là đứa không nhà sống không mục
đích, không bao giờ được che chở và yên ổn thực sự; y luôn luôn sống giữa
một thế giới đẹp đẽ một cách bí hiểm nhưng cũng thảm đạm một cách bí
hiểm, y luôn luôn phải lắng tai nghe ngóng giữa cái yên lặng mênh mang
làm cho lòng người ngao ngán chơi vơi. Mấy ngôi sao trên trời, không có
gỉó, nhưng trên trời xa thẳm mây đen hình như vẫn tỏa bay.
Sau một lúc lâu Victor tỉnh giấc, Goldmund chưa định đánh thức gã nhưng
gã gọi lại.
“Này, mày đi ngủ đi nếu không ngày mai mày không làm gì được nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.