ĐÔI BẠN CHÂN TÌNH - Trang 114

sù sụ. Y chửi bới người chết, y đã hạ được hắn, y chế nhạo hắn chịu để
người ta giết chết, đồ bị thịt, đồ khoác lác! Sau, nghĩ ngợi và độc thoại cũng
chẳng làm gì được thằng cha Victor nữa, y thấy hiện ra trước mặt cô bé Julie
xinh đẹp, y hệt ban đêm hy hữu nàng đã bỏ y mà về. Y lại dùng những lời âu
yếm, những lời đường mật điên cuồng và dối trá để quyến rũ nàng lại với y,
cởi áo lót mình ra, cùng với y hưởng chút lạc thú thần tiên, một giờ trước
khi y chết, một giây trước khi y gục ngã một cách thảm thương. Với giọng
van nài và khêu gợi, y nói chuyện với hai vú chũm cau của nàng, với cặp đùi
mủm mỉm, với những sợi lông hồng uốn cong dưới vai nàng.
Rồi thì y lại kéo lê hai cẳng ngay đơ vấp váp qua bụi cây khô phủ quyết, sự
đau đớn làm y mê man, làm cháy bùng lên lòng cương quyết muốn sống, y
lại lầm bầm nói một mình, và lần này y nói đến Narziss, y kể cho nghe
những ý kiến mới, những sự khôn ngoan, những ý châm biếm của y.
“Anh có sợ không? Anh có run như cầy sấy không, anh không thấy gì à?
Phải rồi, ông bạn chân thành của tôi ơi, cõi đời này đầy rẫy tử thần, một bộ
xương người chết ngồi chễm chệ trong mỗi nhà, nấp sau mỗi cây; xây đắp
tường lũy, phòng ngủ, nhà thờ làm gì, cái bộ xương rỗng mũi kia vẫn ngó
mắt qua cửa sổ nhăn răng cười ta! Nó biết rõ từng người một không thể lẫn
lộn; nửa đêm anh sẽ nghe thấy nó cười gằn ngoài cửa sổ và gọi rõ tên anh.
Anh vẫn có thể hát thánh kinh, đốt đèn nhang trên bàn thờ, đọc kinh ban
sáng và kinh ban tối, hái cỏ làm thuốc và sưu tầm sách cho thư viện! Anh
bạn, anh còn tuyệt thực, còn thức đêm không? Làm thế có ích gì cho anh?
Tử thần sẽ moi hết của anh đến tủy xương! Đi đi, hỡi bạn cố tri, đi đi; cái bộ
xương mũi rỗng đã đi qua cánh đồng kia, hãy chạy đi và đếm cho kỹ những
lóng xương của anh, xương chỉ muốn bay tung theo gió bốn phương, không
muốn ở lại trong người ta.Trời ơi! Thật là khốn đốn cho lóng xương này,
khốn khổ cho cổ họng, bao tử và khối óc trong sọ mình! Cái gì cũng muốn
rời ra, cũng muốn bể vụn, trên cây thì quạ đang rình. Thật là những cha rửa
tội ghê tởm!”
Đã lâu lắm, y điên dại, không biết mình đi đâu ở đâu, nói gì, mình nằm hay
đứng. Y chúi ngã vào bụi rậm, y đâm đầu vào thân cây, y thụt xuống tuyết
tay y nắm đầy gai. Nhưng bản năng sống của y vẫn mạnh mẽ, nó vẫn lôi kéo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.