ĐÔI BẠN CHÂN TÌNH - Trang 147

Goldmund trở về nhà thầy. Trời đã gần trưa. Y đợi cho đến lúc Niklaus ở
trong nhà ngưng làm việc và đi rửa tay y mới bước vào.
“Thưa thầy, xin thầy để tôi nói với thầy mấy lời trong khi thầy rửa tay và
mặc áo. Tôi khát khao sự thật, tôi muốn nói với thầy vài điều mà có lẽ
không nót bây giờ thì sau này không thể nói ra được nữa. Tôi đang ở vào
tình trạng cần phải thổ lộ tâm tình với ai, và có lẽ chỉ có thầy là người có thể
hiểu được tôi. Tôi không dám nói với người có một xưởng mỹ nghệ danh
tiếng, một người lãnh làm những món hàng vinh dự như thế, một người có
hai người thợ bạn và một căn nhà đẹp đẽ giàu sang. Tôi xin nói với người
làm ra tượng Trinh Nữ trong tu viện kia, pho tượng đẹp nhất mà tôi yêu mến
và tôn kính, tượng trưng cho mục đích cao đẹp nhất của tôi trên đời này, Tôi
đã tạc được một pho tượng, tượng Thánh Jean, tôi không làm được đẹp như
pho tượng Trinh Nữ của thầy; nhưng pho tượng cũng có vẻ đẹp của nó, Tôi
không còn làm pho tượng nào nữa; bây giờ không có gì bắt buộc tôi cố gắng
và sáng tác. Đúng hơn, có một công việc, một hình ảnh xa xôi, sẽ có ngày
tôi tạo ra nhưng bây giờ chưa thể sáng tác được. Muốn sáng tác tôi phải qua
nhiều kinh nghiệm nữa, phải để cho kinh nghiệm ăn sâu vào cuộc đời tôi. Có
lẽ trong ba hay bốn năm, hay mười năm, hay lâu lắm tôi có thể làm được,
mà có lẽ không bao giờ làm nổi. Từ đây đến ngày ấy, thưa thầy, tôi không
thể làm nghề gì được, tôi không muốn chạm những giảng đàn và sống đời
thủ công nghệ trong xưởng kiếm tiền và trở nên một người như những người
thợ khác; không, tôi không muốn thế, tôi muốn sống, muốn lang thang,
muốn thấy đông qua, hạ tới, muốn thưởng thức vẻ đẹp và nếm vị đắng cay
của cuộc đời. Tôi muốn một ngày kia làm được cái gì đẹp đẽ như tượng
Thánh Mẫu Đồng Trinh của thầy, một vẻ đẹp cũng đập vào trái tim như thế
— nhưng trở thành người như thầy và sống như thầy tôi không muốn thế
chút nào.”
Ồng thầy rửa xong lau khô tay, ông quay lại nhìn Goldmund, mặt nghiêm
nghị nhưng không tức giận.
“Cậu đã nói, tôi đã nghe. Thôi hãy để câu chuyện đấy. Tuy công việc của tôi
rất nhiều nhưng tôi không tính buộc cậu phải làm việc với tôi: cậu cần tự do.
Tôi muốn bàn vời cậu vài câu chuyện nhưng hãy để vài ngày nữa. Trong khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.