ĐÔI BẠN CHÂN TÌNH - Trang 16

“Thôi cho nó vào giường, thằng con cưng!” Đứa nắm cẳng, đứa nắm tay lôi
nó đi giữa tiếng cười giòn giã. Goldmund bị khua dậy bất thần, bèn đấm đá
lung tung để thoát thân, nó cũng bị người ta đánh trả. Sau cùng, tụi trẻ bỏ nó
rớt xuống đất, một đứa còn nắm lấy chân. Nó hung hăng giằng ra, nắm lấy
đứa thứ nhất ló mặt ra và hai đứa đánh nhau kịch liệt. Đối thủ của nó là một
đứa lực lưỡng, tụi trẻ nhìn hai đứa vật nhau lấy làm thích thú. Goldmund
không chịu thua, nó giáng cho những nắm đấm nên thân, bởi thế nó được
mấy đứa yêu mến trước khi biết tên nhau. Nhưng bỗng tụi trẻ bỏ chạy hết,
vừa chạy khỏi thì cha Martin giám thị bước vào chạm trán với cậu học sinh
mới trơ trọi một mình. Ông ngạc nhiên nhìn đứa trẻ đang ngước mắt ngượng
ngập nhìn ông, mặt thâm tím còn rõ lằn bị đấm đá.
“Cái gì thế? Ông hỏi. Trò là Goldmund phải không? Chúng nó có đánh trò
đau không?”
“Không sao, thưa cha, con đã trị được tụi nó rồi.”
“Mày nói mày trị ai?”
“Con cũng không biết. Con không biết đứa nào. Có một đứa đánh nhau với
con.”
“Nó gây sự trước?”
“Con không biết. Không, con đánh nó trước, tụi nó chế nhạo con, con tức
giận.”
“Trời ơi! Mới vào mày đã như thế đó! Nhớ lấy điều này nghe: nếu còn đánh
nhau trong lớp thì sẽ phải phạt đó. Thôi đi về!” Hai mắt ông vui vẻ nhìn theo
Goldmund. Cậu bé bẽn lẽn chạy mất và ráng lấy ngón tay chải tóc cho đỡ rối
bù.
Chính Goldmund cũng công nhận là chiến công thứ nhất của mình trong tu
viện này thật là bậy bạ và quái dị. Nó bực mình khi gặp bạn cùng lớp trong
bữa ăn. Nó tỏ vẻ hào hiệp làm lành với địch thủ và từ lúc ấy thấy mình được
chúng bạn niềm nở tiếp đón.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.