ĐÔI BẠN CHÂN TÌNH - Trang 176

khóc nức nở, dần dần nàng trở lại yên tĩnh. Goldmund cúi xuống khuôn mặt
nàng đã dại đi; mắt y hiếu kỳ nhìn những nét nhăn nhúm thảm thương dưới
sức tàn phá của từ thần. Em Lene thân yêu và dịu dàng, em cũng muốn bỏ
anh rồi à? Em đã chán anh rồi sao?
Y những muốn bỏ đi. Đi, đi hoài, thở không khí khoáng đãng, đi đến mỏi
mệt, nhìn những hình ảnh mới, như thế có lẽ hay cho y, có lẽ làm vợi được
ưu phiền đang đè nặng. Nhưng không thể được, y không thể bỏ mặc đứa con
gái nằm chết đây. Độ một vài giờ y mới dám bò ra ngoài một chút. Lene
không muốn uống sữa, y lấy làm hả dạ mà uống một mình hết; không có gì
khác để ăn cả. Nhiều lần y dắt con dê đi ra ngoài cho ăn cỏ và để cử động
một chút. Xong rồi y lại trở về đầu giường Lene, nói những lời âu yếm, hai
mắt nhìn chằm chằm mặt nàng, chú ý nhìn cái chết tiến tới một cách vô
vọng. Nàng vẫn tỉnh táo, thỉnh thoảng nàng ngủ, khi thức dậy nàng chỉ khẽ
hé cặp mi mỏi mệt hết sinh khí. Nom mắt và mũi cô gái mỗi giờ thấy già đi.
Trên cái cổ son trẻ kia bây giờ là một khuôn mặt bà già khô héo một cách
nhanh chóng. Ít khi nàng nói ra tiếng; nàng gọi “Goldmund” hay “anh” và
lấy lưỡi liếm hai môi xanh nhợt sưng húp. Y nhỏ cho nàng mấy giọt nước.
Đêm hôm sau thì nàng chết. Nàng chết không hề oán thán; nảng khẽ vặn
mình, rồi hơi thở ngưng lại, một chút run rẩy khẽ chạy qua làn da. Tim y đập
mạnh; y nghĩ đến những con cá sắp chết thường trông thấy ngoài chợ mà y
vẫn thương hại chúng; chúng nó cũng chết như vậy, người nó sẽ giật một
cái, một cái run rẩy nhẹ nhàng chạy trên làn da cuốn theo hết mầu tươi và
hơi sống. Một lần nữa, y quỳ xuống bén cạnh nàng, rồi đi ra ngoài ngồi
xuống bụi thanh hao. Y nghĩ đến con dê bèn trở vào dắt nó ra theo. Sau khi
đã ăn chút cỏ, con vật nằm dài ra mặt đất. Y nằm ngay cạnh, đầu gối lên
sườn nó ngủ cho đến sáng. Y trở lại căn lều một lần cuối cùng, nhìn khuôn
mặt thảm thương của người chết một lần; y không muốn để nàng nằm đấy. Y
đi tìm cành khô và cọ khô chất đầy lều rồi phóng lửa đốt. Y chỉ mang theo
viên đá lửa còn thì bỏ hết. Một lát sau những cành khô bắt lửa. Y đứng ngoài
nhìn khuôn mặt bị lửa thiêu cho đến khi lửa cháy tới nóc, rầm nhà bắt đầu
rơi xuống. Con dê sợ hãi nhẩy chồm lên kêu la ầm ĩ. Đáng lẽ nên giết con
vật lấy thịt nướng ăn cho lại sức để lên đường thì hơn. Nhưng y không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.