ĐÔI BẠN CHÂN TÌNH - Trang 182

là ý nàng cương quyết muốn chết, sự tự do chọn cái chết, sự lặng lẽ và nhẫn
nại nghe tiếng gọi của bà Mẹ Trái Đất.
“Rébecca,” y khẽ nói, “Có lẽ em có lý. Anh không phải là tử tế, tuy anh
muốn làm việc thiện với em. Thôi xin lỗi em, bây giờ anh mới hiểu em.”
Y bỏ mũ ra, cúi mình thật thấp chào đứa con gái như chào một bà công chúa
rồi đi ra, lòng nặng u buồn. Y bắt buộc phải để nàng chết. Y nghĩ lại giận
thân mà không muốn nói cho ai biết. Đứa con gái kiêu căng đáng thương hại
này làm y nghĩ miên man đến Lydia, cô con gái nhà quý tộc nọ, tuy rằng hai
người khác biệt nhau nhiều. Yêu những người như thế chỉ thêm đau khổ.
Nhưng hình như y chưa yêu người nào khác hai người này: Cô Lydia lúc nào
cũng lo lắng băn khoăn và cô gái Do Thái đau khổ dữ dằn.
Y còn nghĩ đến đứa con gái tóc đen nặng tình cốt nhục ấy trong nhiều ngày
nữa; nhiều đêm y nằm mơ đến cái thân hình mảnh mai đẹp nẩy lửa ấy, đáng
lẽ được nẩy nở trong vui sướng thì lại đem dâng cho tử thần. Trời đất ơi!
Môi ấy và vú ấy rồi đây sẽ là mồi ngon cho những “con heo”, rồi thối xình
ngoài đồng? Không có sức mạnh nào, không có cách cứu vãn những bông
hoa quý hóa này chăng? Có chứ, những bông hoa quý hóa ấy sẽ sống mãi
trong tâm hốn y, y có thể ghi lại hình dáng, lưu lại mãi mãi. Y run sợ và
khoan khoái và nhận thấy rằng tâm hồn y tràn đầy hình ảnh, chuyến đi qua
nơi người chết này đã khắc vào biết bao khuôn mặt. Tâm hồn y đầy căng
như muốn nứt tứ tung, tâm hồn y muốn tập trung vào những hình ảnh ấy,
muốn đem bỉểu lộ ra, muốn biến thành những tác phẩm với thời gian! Y
càng hăng hái hơn, khao khát hơn mà tiến tới, hai mắt mở to, cái gì cũng
hiếu kỳ muốn nếm trải; y cần có giấy, bút chì, thạch cao, gỗ, xưởng họa và
cần phải làm việc.
Mùa hạ trôi đi. Nhiều người nói rằng đến mùa thu hay đến đầu mùa đông sẽ
hết bịnh dịch. Mùa thu ấy là mùa thu buồn. Goldmund đi qua những vùng
không còn ai ra hái quả, trái cây chín rớt xuống thối nát trên cỏ; những vùng
khác, từng đám người hung bạo kéo từ tỉnh về cướp bóc, tàn phá tan tành.
Goldmund đi thong thả tới đích. Mấy ngày gần đây nhiều lần y sợ nhiễm
bệnh và chết trong một cái chuồng bò nào trước khi đến đích. Bây giờ y
không muốn chết trước khi trở lại ngồi trong xưởng để say mê sáng tác nghệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.