ĐÔI BẠN CHÂN TÌNH - Trang 183

thuật. Lăn thứ nhất trong đời người y cho rằng đời to rộng quá và Đại Đức
Quốc lớn quá. Không còn thành phố nhỏ nào có thể giữ y lại nghỉ ngơi,
không còn cô gải quê sinh đẹp nào giữ y lại được một đêm.
Một hôm y đi qua một ngôi nhà thờ, sau hàng cột chạm ngoại mặt tiền trưng
bầy những pho tượng đá từ một thời rất xưa: những hình thánh tông đồ và
người tử vì đạo thuộc loại những tượng thường thấy ở tu viện Mariabronn.
Ngày xưa lúc còn trẻ tuổi, y thích ngắm những tượng ấy nhưng không có cái
kỳ thú như bây giờ. Tượng đẹp đẽ trang nghiêm đấy nhưng hơi có vẻ long
trọng quá, hơi cứng cỏi khô khan. Đến sau, qua chặng phiêu lưu thứ nhất,
khi đã say mê bức tượng Đức Mẹ dịu dàng và u buồn của thầy Niklaus, y
nhận thấy những tượng đá của nghệ sĩ già miền Franken nặng nề, ngưng
động, xa với đời. Y chê bai và nhận thấy nghệ thuật của ông thầy sống động,
thân cận với mình, xúc động mạnh mẽ hơn. Ngày hôm nay, y đã trở về đây
sau khi đi qua một thế giới cho y thấy biết bao cảnh vật, để lại trong tâm hồn
y biết bao dấu vết nóng hổi, biết bao di tích phiêu lưu và kinh nghiệm; y
đang khát khao được trầm tư, được sáng tác, những hình ảnh nghiêm trang
của thời trước này bất thần xúc động y mạnh mẽ. Y suy tư trước những pho
tượng đáng kính, qua những pho tượng ấy trái tim của một thời đại đã qua
vẫn còn đẹp, những băn khoăn và lạc thú của những thế hệ đã qua từ lâu
được ghi vào đá, tồn tại sau bao nhiêu thế kỷ để chống lại tính cách phù du
của kiếp sống con người. Trong trái tim trở lại hồn nhiên, ý thức tôn kính lại
thức tỉnh cùng một lúc với sự khiêm nhượng, sự hoảng hốt vì đã bỏ phí cuộc
đời. Y bèn làm một việc mà đã từ lâu không nghĩ đến: y tìm một chỗ để
xưng tội và chuộc tội.
Trong nhà thờ có nhiều chỗ xưng tội, nhưng không chỗ nào có ông cha ngồi
đấy. Mọi người đều chết hay nằm trên gường bệnh, có người đã đi chỗ khác
sợ ở đây bị lây. Nhà thờ vắng không người, bước chân y vang trong sảnh. Y
quỳ xuống một chỗ xưng tội không người, nhắm mắt lại và nói qua lưỡi:
“Lạy Chúa! Chúa đã thấy con ra người thế nào. Con ở một thế giới đã làm
con trở thành người dữ tợn và vô tích sự. Ccn trở về đây sau khi đã lãng phí
cả tuổi xuân, bây giờ con còn lại chẳng có bao nhiêu. Con đã ăn cắp, giết
người, trai gái đĩ bợm, con chỉ rong chơi và ăn hớt của người. Lạy Chúa, sao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.